Chương trước
Chương sau
#14
Nguyên một bữa ăn Giai Kỳ chỉ cúi đầu chẳng dám nhìn Khắc Duật trong lòng không lúc nào không sợ , ấy vậy mà hắn còn nhìn cô không chớp mắt nữa chứ .. huhu ai cứu cô đây ? Tội chất lên tội hắn sẽ không giết cô chứ ?
" Phải rồi tý nữa con đưa mẹ với Giai Kỳ đi chợ " Khắc Duật chẳng nói gì chỉ gật đầu cũng nên cho cô đi ra ngoài nhiều hơn , từ lúc bắt cô về sống chung dường như chưa bao giờ để cô ra khỏi cửa .. hắn không thể mãi suy nghĩ tiêu cực như vậy không ai giống ai , cô chắc chắn sẽ không giống ả đàn bà kia xem như hắn đặt niềm tin ở cô một lần
Khắc Duật lái xe chở mẹ hắn và cô đến một khu mua sắm , hết mua sắm rồi siêu thị nói chung là hết cả một buổi sáng .. đến cuối cùng cả hai đói muốn kiệt sức rồi mới chịu đi ăn
" Mẹ ơi con đi rửa tay một chút " bà gật đầu ngồi chờ thức ăn đưa ra
" Giai Kỳ đâu mẹ ? " Khắc Duật vừa cất xe xong đi lên chỉ thấy mẹ mình , không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc buộc miệng hỏi
" Con không cần phải lo lắng người ta có chạy mất đâu mà sợ , con bé đi rửa tay rồi " Khắc Duật nghe vậy chỉ gật đầu nhẹ sắp xếp chén trước cho cô
Bàn ăn chuẩn bị thịnh soạn nhưng mãi chẳng thấy cô đâu ? Bà nói chắc do nhà hàng này đông khách nên nhà vệ sinh đông người .. chờ cô thêm một chút mới ăn , nhưng đã qua gần 20 phút trong lòng bà có chút lo liền chạy vào trong tìm , nhưng khắp vòng vệ sinh chẳng thấy bóng dáng cô đâu ?
" Rầm " Khắc Duật ánh mắt đỏ ngầu đấm mạnh vào tường khiến tay chảy máu , thì ra cô nhân cơ hội này bỏ chốn .. sống với hắn bao nhiêu lâu thì ra cô vẫn có suy nghĩ thoát khỏi hắn , cuối cùng cô cũng như người đàn bà kia bỏ rơi hắn
" Khắc Duật con đừng như vậy mẹ biết con nghĩ gì , nhưng Giai Kỳ con bé sẽ không như vậy mẹ tin tưởng con bé " Khắc Duật hít một hơi sâu hắn lấy gì để tin tưởng ? Suất thời gian qua hắn chưa bao giờ đối sử tệ bạc với cô vậy mà cô lại dám ? Đúng là hắn không nên đặt niềm tin cho bất kỳ ai cả
" Mẹ chúng ta về thôi " như quên đi tâm trí Khắc Duật nắm chặt bàn tay , cố kìm nén đi sự tức giận trong người bước chân vô tình rời đi , nhưng chưa được mấy bước thì tiếng mẹ hắn làm cho khựng lại :
" Khắc Duật sợi dây chuyền của Giai Kỳ ở dưới đất " theo bản năng Khắc Duật quay lại sợi dây chuyền này là lúc nãy hắn mua rồi đeo cho cô
" Không như con nghĩ đâu con bé bị bắt cóc rồi " Khắc Duật nắm chặt sợi dây trong tay
" reng .. reng~~ " bỗng điện thoại trong túi hiện lên tin nhắn , Khắc Duật nhẹ bấm xem thì hình ảnh cô đang nằm bất tỉnh cùng dòng tin nhắn :
" Thế nào chắc cũng đang lo cho tiểu bạch thỏ của mày nhỉ ? Nhìn cô ta cũng ngon đó đúng là đồ của Khắc Duật có khác , tối nay đến địa điểm xx một mình tao cho mày cơ hội .. chậm một giây tao không nghĩ con nhỏ này sẽ sảy ra chuyện có gì đâu " Khắc Duật đọc xong xin nhắn liền đập nát chiếc điện thoại xuống đất ... ánh mắt càng lúc càng trở nên tức giận thằng chó này dám ? Là hắn quá sơ suất quên mang theo vệ sỹ,...
" Khắc Duật cho mẹ biết có chuyện gì ? " bà thấy hành động này của con trai thì hoảng hốt mọi người xung quanh cũng bàn tán , Khắc Duật bám vào vai bà nhẹ mở giọng :
" Mẹ con có chuyện cần làm bây giờ mẹ bắt xe về trước .. khi về con sẽ giải thích sau được không ? " nói xong Khắc Duật lập tức rời đi .. vội lấy xe đến địa điểm lúc nãy trong điện thoại :
" Giai Kỳ em nhất định là không được sảy ra chuyện gì không về xem tôi sẽ sử lý em thế nào , nợ cũ tôi còn chưa bắt em trả thì tốt nhất em đừng nên có chuyện " Khắc Duật lẩm bẩm trong miệng tốc độ chạy đến không ngờ , chính giây phút hiện tại người phụ nữ này xem ra là bảo vật vô giá trong lòng hắn rồi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.