#5
" Tôi có gì mà anh nhìn ghê vậy ? " Giai Kỳ đang nhắm nhìn bầu trời bất ngờ quay qua thì thấy Khắc Duật đang nhìn mình chằm chằm , cảm giác như sắp bị ăn tươi nuốt sống khiến cô giật mình
" Em,.. không có gì " Khắc Duật tính nói gì đó nhưng lại thôi , thu lại tầm mắt bắt đầu nhìn tài liệu tiếp .. Giai Kỳ khẽ mỉm cười đây là lần đâu tiên cô thấy hắn ấp úng
" Cười cái gì ? " Giọng nói của Khắc Duật làm cô thu lại nụ cười , lắc đầu như không có gì rồi lại tiếp tục quay qua cửa sổ nhìn trời tiếp .. tốt nhất là cô nên giả vờ như chẳng biết gì , còn Khắc Duật thì híp mắt nhìn theo hành động của cô lòng có gì đó vui vui .. cô cười với hắn sao ?
Đến bữa tiệc Khắc Duật nắm tay cô xuống xe trong lòng Giai Kỳ có một cảm xúc khó tả , người bớt chợt run lên Khắc Duật nắm tay cô đương nhiên cảm nhận được
" Em không cần sợ chỉ cần nghĩ là đi chơi .. với lại có tôi ở đây em sợ cái gì ? " Giai Kỳ nhìn thẳng vào mắt Khắc Duật nghe từng chữ hắn nói , lòng như được trấn an cảm giác an toàn bỗng dâng lên phải rồi có Khắc Duật thì cô chẳng phải sợ gì , nghĩ thì nghĩ vậy đây là lần đầu cô đi dự tiệc cảm giác lạ lẫm khác thường .. cô mà không sợ mới là chuyện lạ
" Chủ Tịch Tống mời ngài vào trong " Khắc Duật nghe vậy nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem/151770/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.