Chương trước
Chương sau
Lúc việc làm ăn của Húc Nguyệt như mặt trời ban trưa, thì sau khi hối hả ngược xuôi học tập, cuối cùng Kỷ Hi Nguyệt cũng hiểu rõ nguyên nhân thật sự khiến mẹ Triệu Húc Hàn chết.
Sua khi trở về từ Paris, Kỷ Hi Nguyệt âm thầm làm chuyện này. Bởi vì có bút ký của dì Kim và di vật của mẹ mình, cô gạt Triệu Húc Hàn và Kỷ Thượng Hải, tự trộm đối chiếu, còn mời vài đội trưởng tới đây thẩm định một ngày.
Bên ngoài đều nói nguyên nhân chết của mẹ Triệu Húc Hàn là chết đuối, bởi vì do pháp y chứng thực nên nếu nói bị mưu sát thì cũng không có chứng cứ phản bác. Hơn nữa còn là ở thắng địa du lịch có đám đông, lúc ấy là có rất nhiều người nhìn thấy bà sau khi bị chết đuối được vớt lên.
Chỉ có ông cụ Triệu và Triệu Húc Hàn không tin, cho nên vẫn luôn âm thầm kiểm chứng. Nhưng bởi vì trong quá trình tra có quá nhiều người chết nên cũng kẹt lại, bởi vì họ không muốn hại người khác, nhưng điều này lại cũng chứng thực Hạ Vịnh Hà chết do bị mưu sát!
Nhưng lại không thể nói ra nguyên nhân chết thật sự, không có bất cứ chứng cứ gì, cho nên chỉ có thể nén giận. Mà hiện tại Kỷ Hi Nguyệt tra được nguyên nhân chết thật sự của Hạ Vịnh Hà, cô phi thường kích động.
Trước khi ăn tết mà có thể tìm ra nguyên nhân chết, Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy ông trời vẫn rất để ý cô và Triệu Húc Hàn, rốt cuộc cũng tìm được hung thủ thực sự đã giết mẹ hai người.
Cuối tháng mười hai, Châu Âu đã phi thường rét lạnh, Úy Mẫn nhi chết làm cho cả Châu Âu đều chấn động ba tháng, hắc đạo bạch đạo đều như nổi điên, chiến hỏa nổi lên bốn phía, nhưng đều ở sau màn. Bên ngoài chỉ có không khí cực kì căng thẳng, nhưng người có liên quan đều đã bị dọa vỡ gan.
Ba tháng này Thiết Quý Hoành sứt đầu mẻ trán, không chỉ có Úy gia ra tay đối phó, đả kích việc làm ăn của anh ta mà còn có lệnh giết màu đen, gần như mỗi ngày đều ở trong nguy hiểm.
Cũng may việc làm ăn của Thiết gia được Triệu Húc Hàn để Triệu Phiên Vân giúp đỡ, Úy gia và Triệu gia, Thiết gia đánh lên cũng có tổn thương, nhưng nhìn chung Úy gia tổn thất lớn hơn nữa.
Thiết Thiên Hoa đau đớn chịu tang con gái, hơn nữa sau khi nhìn thấy con gái chết thê thảm, cả người đều như hóa điên, phát động tất cả lực lượng muốn giết Thiết Quý Hoành. Tuy bà ta biết Thiết Quý Hoành và Triệu Húc Hàn liên thủ, nhưng cuối cùng vẫn do Thiết Quý Hoành nhận sự trả thù này.
Rốt cuộc lúc trước Úy Mẫn Nhi ám sát anh ta và Kỷ Hi Nguyệt đã phái ra mười sát thủ, Thiết gia cũng không phải dễ chọc.
Nếu không phải Thiết Quý Hoành và Kỷ Hi Nguyệt có thực lực cao, thì người chết chính là bọn họ. Cho nên dù Thiết Thiên Hoa khóc thiên thưởng địa thì cũng không có đạo lý gì, chẳng qua là báo ứng mà thôi.
Lúc này chung quy Thiết Thiên Hoa cũng lộ ra dấu vết, bà âm thầm đi Nhật Bản, gặp giám đốc Triệu gia ở Nhật Hàn – Triệu Hoành Tài.
Triệu Húc Hàn đã sớm sắp xếp người giám thị, cho nên lúc xem đến hai người ám thông khúc khoản thì anh thật sự tin mẹ mình chính là bị hai người này liên hợp hãm hại.
Trong biệt thự trên lưng chừng núi, hoa bông gòn màu đỏ yêu diễm vô cùng, Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn dọn lại đây ở qua mùa đông. Không vì điều gì khác mà bởi vì trong lúc này có lệnh giết màu đen, nên ở đây bọn họ tiện giải quyết phiền phức.
Ba tháng này, giới khí công cũng chấn động. Bởi vì sát thủ phái ra trước sau có hai mươi mấy người, mà Triệu Húc Hàn và Thiết Quý Hoành đều sống tốt, phía Tôn gia càng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Kỷ Hi Nguyệt ngồi trong đại sảnh, xem TV. Tay vuốt Vượng Tài, Vượng Tài rất ngoan rất béo, rung đùi đắc ý với Kỷ Hi Nguyệt.
Vốn dĩ mọi người đều nghĩ sau này cậu chủ sẽ dùng Vượng Tài để theo đuổi Kỷ Hi Nguyệt, nhưng sau khi Kỷ Hi Nguyệt biết khí công, liếc mắt nhìn Vượng Tài, Vượng Tài đã lập tức bại trận, ngoan ngoãn ghé vào chân Kỷ Hi Nguyệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.