Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, nói: “Việc của công ty điện ảnh, thế nào?” 
Triệu Vân Sâm tự ngồi xuống trước, nhìn thấy Triệu Húc Hàn lên lầu, cậu ta lập tức tới gần Kỷ Hi Nguyệt, nói: “Tiểu Nguyệt, Paris chơi vui không? Thiết gia chủ đối xử với em thế nào?” 
“Anh muốn nói cái gì?” Kỷ Hi Nguyệt tức giận hỏi. 
“Không phải, anh nghe nói anh Thiết coi trọng em, anh còn bị dọa giật mình đó!” Triệu Vân Sâm vội nói. 
“Dọa cái gì mà dọa, sao có thể, anh không biết em là bạn gái của chú ba anh hả? Anh còn kể nhiều chuyện của em cho anh Thiết nghe?” Kỷ Hi Nguyệt tức giận, liếc cậu ta một cái. 
Triệu Vân Sâm sửng sốt, sau đó nói: “Không phải do anh sợ em gặp nguy hiểm nên mới bảo Thiết gia chủ cũng để ý em một chút. Tiểu Nguyệt, em càng ngày càng xinh đẹp.” 
“Phải không? Được chú ba anh làm cho dễ chịu đó.” Kỷ Hi Nguyệt không biết xấu hổ nói. 
Triệu Vân Sâm quả nhiên có sắc mặt khó coi, đó là một dáng vẻ vừa tức vừa hận. Kỷ Hi Nguyệt biết cậu ta đang hận bản thân lúc trước vì sao không cùng cô ở bên nhau, hiện tại chính là không ăn được nho thì nói nho còn xanh. 
Đàn ông vĩnh viễn như vậy, mất đi mới biết quý trọng. Đáng tiếc không có nhiều người ngốc sẽ quay đầu lại, bằng không cũng sẽ không có hôm nay. 
“Tiểu Nguyệt, không nói mấy thứ này nw, chúng ta nói chuyện khác.” Triệu Vân Sâm cười nói. 
“Cái gì?” Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy cậu ta khá thần bí. 
“Còn nhớ Vô Cốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681964/chuong-1268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.