Một đêm không nói chuyện. Sáng ngày hôm sau, Thiết Quý Hoành đi công ty, còn Kỷ Hi Nguyệt ở phòng huấn luyện tập luyện, Tiêu Ân càng đến sớm hơn cô. Kỷ Hi Nguyệt lại truyền cho anh ấy ít khí công, làm thực lực của anh ấy dần dần thăng cấp. 
Sắc mặt của Tiêu Ân cũng càng ngày càng tốt, xem qua tựa như càng trẻ hơn chút, khóe mắt cong cong như ánh cười, hình như hơi không giống Tiêu Ân lạnh nhạt trước kia. 
Kỷ Hi Nguyệt hiểu rõ anh ấy đang vui, ai từ một người bình thường trở thành người luyện khí công mà không vui. Khi đó, lúc cô biết bản thân mình có thể thì tâm trạng cũng vui đến bùng nổ, trong một đêm cảm giác chính mình từ nên mạnh mẽ rồi thì sẽ không bị người khác ức hiếp nữa. 
Các chiêu thức của bản thân Tiêu Ân đều dày dặn kinh nghiệm, chỉ cần vận dụng tốt khí công là được, vậy nên thuần thục cũng rất nhanh, còn đánh mấy chiêu với Kỷ Hi Nguyệt. 
Kỷ Hi Nguyệt không ngừng gật đầu. Xem ra không bao lâu nữa thì Tiêu Ân có thể đạt tới thực lực của Long Bân, đương nhiên việc này còn cần cô truyền cho anh ấy thêm chút khí công. 
Giờ cơm trưa, Thiết Quý Hoành vội trở về ăn cơm với Kỷ Hi Nguyệt. Hai người lại lần nữa thương nghị một chút xem có cần đi Thụy Sĩ trước không. 
Kỷ Hi Nguyệt nói với Thiết Quý Hoành rằng sáng hôm sau Triệu Húc Hàn sẽ trở về. Sau khi Thiết Quý Hoành và cô thương lượng một hồi thì chuẩn bị đi trước. Nếu hai người có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681890/chuong-1194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.