Tiêu Ân gật đầu, bởi vì anh ấy ngồi đã lâu nên trong cơ thể có cảm giác hơi căng tức không thoải mái, giống như cảm giác dạ dày khó chịu vì ăn quá nhiều. 
Đôi tay Kỷ Hi Nguyệt lần thứ hai ấn ở trên lưng anh ấy, ngay sau đó bắt đầu hấp thu lại khí công. Vừa mới bắt đầu Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy không sao, nhưng dần dần cô cũng không biết bên trong còn có bao nhiêu, cho nên hấp thu hơi nhiều. 
Mặt Tiêu Ân đã hóp lại, vội vàng phát ra âm thanh, Kỷ Hi Nguyệt sợ tới mức dừng lại. Tiêu Ân vừa quay đầu đã dọa Kỷ Hi Nguyệt giật bắn mình, vội nói: “Tiêu Ân, thật sự xin lỗi. Tôi, tôi không biết đã hút xong chưa, cho nên hút nhiều, tôi, tôi sẽ truyền về, đó là nguyên khí của anh, không cẩn thận sẽ chết.” 
Tiêu Ân không phải người tu luyện khí công, vì không có khí công nên thứ Kỷ Hi Nguyệt hấp thụ chính là nguyên khí và tinh nguyên để Tiêu Ân duy trì mạng sống. Cho nên anh ấy lập tức sẽ cảm thấy hít thở khó khăn, cảm giác linh hồn sắp bị hút đi mất, khiến anh ấy cũng sợ tới mức vội vàng kêu ra tiếng. 
Tiêu Ân cười nói: “Đại tiểu thư, không có gì, cô thử lại là được.” Tâm thế của Tiêu Ân đã hơi bất chấp tất cả. 
Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt hơi căng thẳng, lập tức định giúp anh ấy khôi phục, chỉ là vội vàng quá, kết quả lại truyền nhiều, sau đó lại tiếp tục hấp thu trở lại, nhưng lại hút nhiều, Kỷ Hi Nguyệt sắp điên mất. 
Hoàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681887/chuong-1191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.