Thiết Quý Hoành nghe được từ này, trong cặp mắt kia phát ra ánh sáng lập lòe hoàn toàn giống ngôi sao, lập tức nói: “Thật hả? Thật tốt quá. Tiểu Nguyệt, vậy em nhanh hấp thu vài người này đi, nếu bản thân em không dùng được nhiều như vậy thì có thể cho bọn anh!”
Sắc mặt Triệu Húc Hàn lập tức không tốt, vì sao phải cho anh ta, anh ta là cái gì của cô? Nếu có cho cũng chỉ có thể cho anh thôi chứ? Chẳng qua Thiết Quý Hoành bị thương, việc này anh cũng không thể nói thêm nữa.
Rốt cuộc nếu không có anh ta, bọn họ đối phó sẽ càng thêm khó khăn. Đặc biệt là anh, khẳng định sẽ không bị thương nhẹ thế.
“Đại tiểu thư, có phần của tôi không? Điều này quá trâu bò, tôi yêu cầu không cao, chỉ cần giúp tôi tăng lên một chút là tôi đã cảm thấy mỹ mãn.” Long Bân vội cười chờ mong, nói.
Trước mặt việc nghịch thiên thế này, anh ấy thật sự không cố kỵ cậu chủ Triệu Húc Hàn nữa. Bởi vì chỉ cần anh ấy mạnh hơn chút thôi thì sẽ đứng đầu trong tứ đại ám vệ, ba tên kia sẽ phải nhìn sắc mặt của anh ấy.
Anh ấy tưởng tượng đến đó thì cảm thấy hưng phấn. Rốt cuộc bốn người cùng được huấn luyện, cùng nhau đi ra, thực lực tương đương, ai cũng đánh không lại ai. Mỗi người còn đều trộm huấn luyện, sợ bị đối phương vượt qua, nhưng sự thật là cho dù tu luyện tới đâu, đạt tới trình độ nhất định thì muốn tiến bộ thật sự rất khó, có lẽ phải qua một ải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681868/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.