“Tới hay lắm!” Kỷ Hi Nguyệt xoay người né tránh, tên kia rơi xuống đất, đao nhọn quét ngang, Kỷ Hi Nguyệt lập tức bay lên đá một cước, đá trúng cổ tay của anh ta. 
Dao nhọn lập tức bay lên không trung, hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn. 
Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên dậm chân một cái, cả người bay lên, trực tiếp bắt được dao nhọn. Cô cúi đầu nhìn về phía tên sát thủ hoảng sợ nhìn cô. 
Cánh tay Kỷ Hi Nguyệt vừa xoay, dao nhọn trực tiếp nhắm ngay sát thủ. Sát thủ kia lập tức né tránh, tránh ở sau đại thụ, trong lòng đều đang chửi đậu má. Cô gái trẻ này có khí công thâm hậu cực kì, cái nhún người vừa nãy quả thực như đang bay lên. 
Anh ta biết trong mười người bọn họ không có một ai có thể từ mặt đất trực tiếp phi thân lên cao như thế. 
Nói cách khác thực lực của cô gái này thật sự cao hơn bọn họ, chính anh không phải đối thủ của cô. 
Nghĩ đến đây, sát thủ này lập tức muốn chạy trốn về phía đồng bọn cạnh đó, nhưng Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh một tiếng, nói: “Trốn đi đâu!” Nháy mắt dao nhọn trong tay cô bay về phía lưng người đàn ông đó. 
Sát thủ cảm giác được nguy cơ, lập tức nghiêng người tránh né, dao nhọn quat thật bị anh ta nhanh chóng tránh né. 
Nhưng cảnh tượng tiếp theo làm anh ta sợ tới mức hồn phi phách tán, bởi vì vừa xoay đầu, toàn bộ khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Kỷ Hi Nguyệt đã xuất hiện ở trước mặt anh ta. Ngay sau đó một bàn tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681862/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.