Gương mặt tuấn tú của Thiết Quý Hoành cũng rất khó coi, chủ yếu anh ta cũng không nghĩ tới thực lực Kỷ Hi Nguyệt nồng hậu như vậy. Chỉ cần thực lực mạnh, vậy cho dù không có chiêu thức thì sao, cái này hoàn toàn có thể nghiền ép. 
Giống như một đứa bé, dù lợi hại thế nào thì lúc đối mặt với người lớn cũng sẽ bị nghiền áp. 
Mà bây giờ bọn họ đều là trẻ con, chỉ có Kỷ Hi Nguyệt mới là người lớn, cảm giác này thật sự có hơi không dễ tiếp thu. 
“Đến nữa!” Kỷ Hi Nguyệt rất hưng phấn, đó giờ cô cũng không cảm giác được sức mạnh của mình, nhưng bây giờ dựa vào sức mạnh là có thể toàn thắng, đây chẳng phải rất vui sao? 
Long Bân thu lại tâm trạng suýt tan vỡ, nhào tới lần nữa. Lần này anh ấy xuất chiêu cũng rất xảo quyệt, chiêu thức của anh ấy và độ linh hoạt có thể nói là tốt nhất trong tứ đại ám vệ. 
Sau khi Kỷ Hi Nguyệt tránh né vài cái thì lập tức vươn tay ra, chỉ cần nơi cô vươn tay ngăn chặn, Long Bân đều cảm thấy xương đau, sức mạnh của cô mạnh mẽ đến đáng sợ. 
Thiết Quý Hoành hỏi Triệu Húc Hàn: “Sao Tiểu Nguyệt lợi hại như thế, do phương pháp tu luyện không giống với chúng ta hả?” 
Triệu Húc Hàn lạnh lùng liếc anh ta một cái, nói: “Nếu tôi mà biết thì cũng sẽ không buồn bực giống anh.” 
Thiết Quý Hoành sửng sốt, sau đó dở khóc dở cười, nói: “Được rồi, bây giờ tôi có thể yên tâm. Chúng ta không nên lo lắng cô ấy, mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681847/chuong-1151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.