“Để anh kể cho em nghe một câu chuyện xưa.” Thiết Quý Hoành thấy Kỷ Hi Nguyệt rất tò mò, định làm cô vui vẻ một chút, nói một vài chuyện cho cô nghe. 
Kỷ Hi Nguyệt vội gật đầu, cô thật sự rất tò mò Úy Mẫn Nhi rốt cuộc có thể độc ác, xảo quyệt đến mức nào. 
“Năm Úy Tư Lý 25 tuổi, mất đi vị trí người thừa kế. Mà chủ yếu là bởi vì lúc Úy Tư Lý ở nhà nghỉ phép, dùng chất cấm và chơi gái bị cha anh ta bắt gặp tại chỗ.” Thiết Quý Hoành nói. 
Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói: “Hửm? Chẳng lẽ điều này có liên quan đến Úy Mẫn Nhi?” 
“Cô nói xem một người đàn ông tốt từ trước đến nay không chạm vào ma túy, cũng không chơi gái, sao có thể trong một đêm lại dùng ma túy và chơi gái được. Đó là bởi Úy Tư Lý bị hạ dược, hoàn toàn mất khống chế nên mới làm ra loại chuyện này.” Thiết Quý Hoành thở dài, nói. 
“Úy Mẫn Nhi làm? Như vậy cũng quá ác độc, đây là anh trai cô ta, cho dù muốn hãm hại thì cũng không cần làm đến mức đó chứ?” Kỷ Hi Nguyệt sởn tóc gáy. 
Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Đây là Úy Tư Lý tự điều tra được, chính anh ta cũng không dám tin tưởng, nhưng chứng cứ vô cùng xác thực. Chỉ là sau lần kia, anh ta đã bị cha nhốt lại, có khổ không thể nói. Một năm sau anh ta mới được thả ra, cả người đã trở nên hỗn loạn, hai năm sau mới từ từ chuyển biến tốt. Mà khi đó Úy Mẫn Nhi đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681766/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.