“Chú à, chú khách sáo quá rồi, con thấy ổn mà.” Kỷ Hi Nguyệt vội chạy tới bên kia giường bệnh, mát xa cho Triệu phu nhân đang đau đớn đến sắc mặt tái nhợt. 
“Tiểu Nguyệt, thật sự làm phiền cháu rồi.” Triệu phu nhân nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt thì như nhìn thấy cứu tinh: “Chủ yếu thuốc an thần rất tổn hại thần kinh. Vốn đầu óc thím đã rất hay quên, nếu lại dùng thuốc an thần thì phỏng chừng rất mau sẽ mất trí sớm.” 
Triệu Húc Hàn vội nói: “Thím à, thím đừng lo lắng. Như vậy đi, nếu thím có thể chịu đau chút thì cháu có thể giúp thím nắn khớp trở lại.” 
“Cái gì? Húc Hàn, cháu nói thật hả?” Triệu Phiên Vân lập tức kinh ngạc vui mừng nói, ngay sau đó ông đã nghĩ đến điều này. Đúng, Húc Hàn là một người tu luyện khí công lợi hại, có lẽ thật sự có cách. 
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Là thật. Nếu lời chẩn đoán chính xác là sai lệch thì có thể cưỡng chế uốn nắn lại, nhưng điều này sẽ giống như nắn lại cánh tay trật khớp, sẽ rất đau, không biết thím có thể chịu được không.” 
Triệu phu nhân vội nói: ” Có thể, có thể, dù sao vẫn tốt hơn đau mãi. Không biết cơn đau này kéo dài bao nhiêu ngày, thím cũng không thể ngày ngày bám lấy Tiểu Nguyệt không buông. Ông xã, em có thể chịu được.” 
Bà ấy nhìn Triệu Phiên Vân, quả thật mỗi lần bị đau sẽ rất nhiều, nếu còn kéo dài thì chẳng thà bà chịu đựng chút đau đớn này. 
Triệu Phiên Vân rất đau lòng, nhìn Triệu phu nhân. Sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681752/chuong-1056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.