Người phụ nữ cũng hoảng sợ nhìn Kỷ Hi Nguyệt, sau đó bà thở phào nhẹ nhõm, suýt chút nữa cho rằng lúc này mình và cô gái nhỏ kia sẽ chịu tai ương, cũng không biết bộ xương già này của bà có thể chịu đựng nổi hay không.
Không ngờ cô gái này lại là người biết võ, điều này khiến cho bà thở phào nhẹ nhõm, lại càng biết ơn cô.
“Bác gái, bác còn ổn chứ, sức lực của cháu vẫn còn, trước hết cháu ôm bác đi ra ngoài, bác ở tư thế này mãi sẽ mệt mỏi lắm.” Kỷ Hi Nguyệt nói xong đã vươn tay bế ngang người phụ nữ lên.
Nhìn qua thì dáng người của cô không đủ lớn để bế lên một người phụ nữ ngang cỡ mình, nhưng Kỷ Hi Nguyệt nhìn sắc mặt bà càng ngày càng xấu đi, hơn nữa tư thế vặn vẹo này thật sự rất nguy hiểm, nếu va chạm thêm chút nữa thù rất có thể sẽ nghe thấy tiếng xương cốt gãy ra.
Cho nên cô cũng không để ý nhiều, trực tiếp dùng khí công ôm ngang bà lên, sau đó đi ra khỏi tiệm, đến bên đường chờ xe cứu thương đến.
Cô từ từ đặt người phụ nữ ở trên mặt đất rồi hỏi: “Có phải rất đau không?”
Sắc mặt người phụ nữ ngày càng tái xanh, nhưng bà vẫn rất biết ơn nhìn Kỷ Hi Nguyệt, nói: “Cô tên là gì?”
“Thưa bác, cháu tên là Kỷ Hi Nguyệt, là người Hoa tới đây du lịch.” Kỷ Hi Nguyệt vừa trả lời, vừa nhìn hai bên đường đi, xe cứu thương này thật chậm chạp.
Rất nhiều người đứng chỉ trỏ hai người, có lẽ bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681732/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.