“Úy Tư Lý có ấn tượng rất tốt với Kỷ tiểu thư, nói cô rất vui tính, người còn xinh đẹp. Bây giờ xem ra một chút cũng không sai.” Thiết Quý Hoành đi bên cạnh Kỷ Hi Nguyệt, nhưng ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào sườn mặt của cô, nhìn rất kỹ càng tới nỗi Kỷ Hi Nguyệt có cảm giác như da mặt của cô đã bị anh ta nhìn xuyên thấu. Người đàn ông này rốt cuộc có hiểu phép lịch sự là gì không?
“Anh Úy cũng là người đàn ông rất thú vị.” Kỷ Hi Nguyệt nói một câu.
“Kỷ tiểu thư, chúng ta có thể nói chuyện với nhau một lát không?” Thiết Quý Hoành đột nhiên hỏi.
Kỷ Hi Nguyệt đứng lại, xoay người nhìn anh ta, nhướn mày nói: “Thiết chủ nhân, giữa tôi với anh không quen không thân, có gì hay để nói chuyện?”
Thiết Quý Hoành lập tức mỉm cười: “Kỷ tiểu thư đừng sợ, tôi không có ác ý, chỉ là có chút chuyện muốn thỉnh giáo thôi.”
Kỷ Hi Nguyệt khẽ nhíu mày: “Thiết chủ nhân muốn thỉnh giáo tôi? Tôi thì có gì đáng để Thiết chủ nhân thỉnh giáo đâu? Anh thỉnh giáo anh Hàn của tôi có khi tốt hơn đấy, anh ấy hiểu biết hơn tôi rất nhiều.”
“Chuyện này chỉ có thể thỉnh giáo Kỷ tiểu thư thôi. Một chút thời gian cũng không được sao?” Thiết Quý Hoành dường như rất kiên trì.
“Vậy anh nói đi? Ở đây cũng đâu có ai?” Kỷ Hi Nguyệt đưa mắt nhìn hành lang, chỉ có vài thị vệ lui tới.
Khóe miệng Thiết Quý Hoành khẽ run rẩy: “Có thể vào trong nói chuyện không?” Anh ta mở một cánh cửa sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681694/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.