Nhưng Triệu Húc Hàn đã cản lại, liếc nhìn Úy Tư Lý với ánh mắt không mấy thiện cảm. Kỷ Hi Nguyệt cười khan nói: “Chào anh Úy.”
Úy Tư Lý mỉm cười nhìn Triệu Húc Hàn, trên khuôn mặt đẹp trai mang hai dòng máu Trung -Pháp thấp thoáng vẻ giễu cợt, có vẻ anh ta cũng nhận ra Triệu Húc Hàn rất bảo vệ và chiếm hữu Kỷ Hi Nguyệt.
Trên xe, Triệu Húc Hàn và Úy Tư Lý trò chuyện đôi ba câu. Vì có cô, Tiêu Ân và tài xế ở đây nên hai người nói chuyện cũng rất kín kẽ, mãi cho đến khi xe tới khách sạn.
Vẫn là phòng tổng thống với dịch vụ tốt nhất. Sau khi Kỷ Hi Nguyệt vào phòng của mình, Úy Tư Lý và Triệu Húc Hàn bắt đầu bàn vào chuyện chính.
Kỷ Hi Nguyệt cũng không đến làm phiền bọn họ mà bắt đầu lên kế hoạch cho chuyến đi đến trường Đại học Luật Rome ở Ý.
Nhưng đi tàu hỏa thì phải mất đến mười hai tiếng, còn đi máy bay thì mất hơn hai tiếng, cỡ nào cô cũng không thoát khỏi Triệu Húc Hàn, nên chỉ còn cách nói thật thì may ra.
Đã đến đây rồi, cô muốn đi thăm người bạn thân của mẹ là dì Kim Duyệt Cầm cũng là chuyện bình thường mà đúng không?
Chỉ là cô không có bất cứ thông tin nào của Kim Duyệt Cầm, ngay cả số điện thoại, chỉ biết là dì ấy đang giảng dạy tại trường Đại học Luật Rome, nên chỉ còn cách đến đó rồi hỏi thăm xung quanh thôi.
Có thể bố Kỷ Thượng Hải cũng biết, nhưng cô không dám hỏi, vì cô đã nói dối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681682/chuong-986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.