Thím Lý cười đáp: “Vậy thì đâu còn gọi là du lịch nữa. Ít nhất cũng phải đi ngắm phong cảnh hay danh lam thắng cảnh gì đó chứ?”
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Không mệt thì đi đó đây, mệt thì đổi chỗ nằm nghĩ, dù sao chỉ cần không mệt là được. Thỉnh thoảng đổi môi trường sống, tâm trạng cũng sẽ tốt hơn. Bố, bố cũng đừng vất vả quá. Con gái của bố cũng biết kiếm tiền rồi đấy.”
“Ồ? Con kiếm tiền gì? Kiếm tiền từ Húc Nguyệt sao?” Kỷ Thượng Hải vui mừng nói.
Khóe miệng Kỷ Hi Nguyệt khẽ giật giật, có vẻ tiền lương mà cô kiếm được từ nghề phóng viên không được gọi là tiền nhỉ.
“Oh, có thể nói là như vậy. Bởi vì những chi phí mà trước đây bỏ ra đã bắt đầu thu lại được rồi.” Kỷ Hi Nguyệt cười xòa nói.
Triệu Húc Hàn liếc cô: “Chi phí đã bỏ ra bao nhiêu?”
“Cái đó em cũng không rõ, hình như năm ngàn vạn thì phải?” Kỷ Hi Nguyệt tính toán đại khái, chủ yếu là tiền đầu tư cho bộ phim của Lâm San đã là ba ngàn vạn.
Nhưng cũng may là những người mà bọn họ ký hợp đồng đều là người mới, nên chi phí cũng không đáng kể.
“Kiếm lại được chưa?” Kỷ Thượng Hải liền hỏi.
“Làm gì nhanh vậy được. Ý con là mới bắt đầu kiếm tiền thôi. Bố xem quảng cáo dầu gội đầu của Trần Á Nam chưa? Vừa mới ra mắt là đã nổi tiếng rồi, cho nên con nghe Cố Cửu nói có rất nhiều nhà quảng cáo đã gọi điện thoại đến mời Trần Á Nam đóng quảng cáo, đây không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681658/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.