Kỷ Hi Nguyệt vốn dĩ cho rằng các nguyên lão là người đã âm mưu sát hại mẹ của Triệu Húc Hàn, nhưng bây giờ lại biết các nguyên lão là ám vệ của Triệu gia, từng làm việc cho chủ nhân, vậy chắc hẳn phải rất trung thành, sao lại có chuyện ám sát người phụ nữ mà chủ nhân yêu thương được?
Có điều cô vẫn nhịn không hỏi, vì biết đâu trong đây còn nhiều thứ dây mơ rễ má với nhau. Thôi thì sớm muộn gì cũng sẽ biết.
Xe đến biệt thự Thiên Tinh, trong bãi đỗ đã có xe của thím Lý và Kỷ Thượng Hải, xem ra họ đã về trước.
Triệu Húc Hàn bắt đầu căng thẳng, Kỷ Hi Nguyệt nắm tay anh, phát hiện lòng bàn tay của anh ra rất nhiều mồ hôi.
Kỷ Hi Nguyệt rất muốn cười, anh là một cao thủ khí công đấy, sao lại có thể xảy ra chuyện này? Muốn áp chế cái gì chỉ là chuyện đơn giản, tại sao anh lại co quắp bất an như vậy?
“Đừng căng thẳng, đâu phải anh chưa từng gặp bố em. Đúng rồi, anh đừng có kêu là Kỷ tiên sinh nhé, cứ kêu là bác trai được rồi, như vậy mới giống bạn trai bạn gái, biết chưa?” Kỷ Hi Nguyệt nỏi.
“Nhưng bố em kêu anh là Triệu chủ nhân mà?” Thực ra lần gặp mặt đó Triệu Húc Hàn cảm thấy rất bất an.
“Em sẽ bảo ông ấy kêu anh là Húc Hàn, xưng hô là bước đầu tiên kéo gần khoảng cách, nhớ là phải cười nữa đấy.” Kỷ Hi Nguyệt nhéo nhéo mặt anh.
Triệu Húc Hàn vốn dĩ đang xụ mặt, vừa nghe Kỷ Hi Nguyệt nói liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681654/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.