Tin nhắn của Ngô Phương Châu liền xuất hiện: “Để tôi làm cho, có lẽ không ai để ý đến tôi đâu.”
“Đúng, Phương Châu cậu điều tra đi, càng sớm càng tốt.” Đội trưởng Biên cũng có mặt.
Trương Cường nói: “Vương Nguyệt, tốc độ của bạn cô cũng nhanh thật.”
“Đúng vậy, nghe bạn tôi bảo điện thoại của trưởng phòng Kim được mã hóa tới hai lần, chuyện này bình thường ngay cả cảnh sát cũng không thể giải mã được.”
Kỷ Hi Nguyệt có chút tán thưởng Hạ Tâm Lan.
Lý Đỉnh nói: “Ông ta là trưởng phòng của phòng truy nã tội phạm m.a tú.y, vì để ngăn chặn sự theo dõi của bọn buôn lậu m.a tú.y, mã hóa hai lần cũng là hợp lý, nhưng nếu ông ta là bọn buôn lậu m.a tú.y, ngược lại sẽ gây ra sức cản rất lớn cho cảnh sát.”
“Đúng là lão già quỷ quyệt.” Đội trưởng Biên cảm thán.
“Vương Nguyệt, cũng đã muộn lắm rồi, cô tranh thủ nghĩ ngơi cho khỏe. Chắc hôm nay đã bị hoảng sợ rồi đúng không?” Trương Cường nói.
Kỷ Hi Nguyệt đáp: “Tôi vẫn ổn, cũng may là đã tóm được hai tên, không biết thẩm vấn thế nào rồi? Các anh có nghe được tin tức gì không?”
Bây giờ người vẫn đang bị tạm giữ trong đồn cảnh sát Hoàng Sa.
Lý Đỉnh nói: “Bên đồn cảnh sát Hoàng Sa không có cuộc thẩm vấn nào cả, hai tên đó lúc sau đã bị phòng truy nã tội phạm m.a tú.y đến mang đi, chỉ e là cũng không moi được tin tức gì đâu.”
Sắc mặt của Kỷ Hi Nguyệt trở nên ảm đạm, vào tay của trưởng phòng Kim đương nhiên sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681511/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.