Triệu Húc Hàn nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, ấn đường càng nhăn tợn: “Ngay cả tên trùm là ai em còn không biết thì làm sao mà tóm? Anh còn định sẽ sử dụng hệ thống của Triệu gia để điều tra tung tích của bọn buôn lậu m.a tú.y này, nhưng Cố Cửu nói rất đúng, anh không thể mạo hiểm. Song Cố Cửu có thể giúp đỡ, nên anh cũng an tâm được phần nào.”
“Ồ?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn Cố Cửu.
“Khụ khụ, Tiểu Nguyệt, ánh mắt này của cô là ý gì đây? Lẽ nào tôi vô dụng lắm hay gì? Thôi được, là tôi vô dụng, nhưng tôi có bố mà, haha. Nhờ ông ấy điều tra chuyện này chút chắc chắn ông ấy sẽ bằng lòng. Đây được gọi là cử chỉ chính nghĩa. Chỉ cần chúng ta có đủ thông tin chi tiết để thuyết phục ông ấy là được.”
“Thật à? Thế thì tốt quá. Thông tin thì tôi có đây, trong máy tính luôn có sẵn. Lần này tôi hoàn toàn có thể khẳng định trưởng phòng Kim là một trong những tên cầm đầu của tổ chức buôn lậu m.a tú.y này, ngoài ra còn có vợ cũ của ông ta và Kiều Thanh, cả cái tên có nốt ruồi trên ấn đường mà trưa nay tôi gặp nữa, bọn chúng đều là phần tử của băng nhóm buôn lậu m.a tú.y. Chỉ cần điều tra theo bọn chúng, chắc chắn sẽ tìm được manh mối.”
Kỷ Hi Nguyệt vội vàng chạy đi lấy chiếc latop đang đặt trên bàn qua đây.
Triệu Húc Hàn và Cố Cửu ngồi hai bên trái phải Kỷ Hi Nguyệt, nghiêm túc xem tài liệu và nghe cô giải thích từng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681509/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.