Lúc này trong văn phòng của Đỗ Lệ, nhìn Lý Mai đang ngồi đối diện khóc nức nở, lòng dạ chị ta cũng vô cùng rối bời.
“Chị Đỗ, chị nhất định phải giúp đỡ tôi, giúp tôi tẩy trắng, nếu không sau này tôi biết sống thế nào đây.” Dáng vẻ khóc lóc của Lý Mai rất đáng thương và oan ức.
“Đừng khóc nữa, đã đủ phiền lắm rồi! Bình thường cô hống hách kiêu ngạo cho lắm vào làm gì, để giờ bị người ta ghi hận!” Đỗ Lệ tức giận đập bàn.
Lý Mai rụt rè lắc đầu: “Tôi, tôi nào.”
“Còn khóng có? Bộ phim nào mà cô không hành hạ bạn diễn là không thể hiện được cái mác ảnh hậu đúng không? Cô đừng tưởng tôi không biết! Tôi phải tốn biết bao nhiêu tâm sức mới đưa cô lên được vị trí ảnh hậu, cũng là vì muốn cô mang vinh quang về cho tôi, bây giờ thì hay rồi, ai không đắc tội cô lại đi đắc tội với tiểu nhân!”
Đỗ Lệ hung hăng trừng mắt nhìn cô cô ta: “Rõ ràng cô biết là không thể đắc tội với phòng tin tức, vì chỉ cần bọn họ tùy tiện viết gì đấy là đủ để cô sống dở chết dở rồi. Vậy mà cô lại hết lần này tới lần khác đi kiếm chuyện! Cô thật sự tưởng mình là ảnh hậu nên muốn làm gì thì làm? Người nào cũng phải nhường đường cho cô? Lý Mai, chuyện lần này tôi không giúp cô được nữa.”
“Chị Đỗ, đừng mà. Chị không giúp tôi thì tôi biết làm thế nào đây! Tôi sai rồi, tôi biết sai rồi còn không được sao! Chắc chắn là Vương Nguyệt, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681476/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.