“Đúng vậy. Anh hai tôi vừa mới chơi tôi một vố, bây giờ tôi phải đích thân đi xử lý, nhưng có lẽ sẽ sớm về thôi.” Triệu Húc Hàn nói. 
“Liệu có nguy hiểm không?” Kỷ Hi Nguyệt vội vàng hỏi. 
Triệu Húc Hàn cười lạnh: “Có cho anh ta một trăm lá gan cũng không dám làm hại tôi.” 
“Vậy nếu không phải là anh hai của anh thì sao?” Kỷ Hi Nguyệt vẫn cau mày. 
Triệu Húc Hàn ngước mắt nhìn cô: “Em cảm thấy tôi sợ nguy hiểm sao?” 
Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười: “Anh Hàn, tôi biết anh không sợ nguy hiểm, mà chủ nhân của Triệu gia tôi nghĩ cũng không có khả năng xảy ra nguy hiểm, nhưng có một số nguy hiểm khi đã xảy ra thì sẽ liên quan đến tính mạng. Anh có tin vào trực giác của tôi không?” 
Kỷ Hi Nguyệt vô cùng nghiêm túc nhìn anh. 
Triệu Húc Hàn đột nhiên nheo mắt lại. Trong đầu anh nghĩ đến những chuyện kỳ lạ đã xảy ra với Kỷ Hi Nguyệt, mọi thứ dường như đều dựa vào trực giác của cô. 
“Em thấy lần này qua đó tôi sẽ gặp nguy hiểm?” Triệu Húc Hàn nhìn cô. 
Kỷ Hi Nguyệt nghiêm túc gật đầu: “Đúng, vừa nãy mới  nghe anh nói xong là tâm trạng tôi lập tức bất ổn. Cảm giác này rất giống với vụ án tử thi và vụ án phong hỏa. Tôi có linh cảm, anh chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, thậm chí là bị thương, nên là anh Hàn, anh có thể đừng đi được không?” 
“Không thể không đi, nhưng tôi sẽ chú ý.” Trong lòng Triệu Húc Hàn cũng thoáng run. 
Nếu là người khác, anh chắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/680980/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.