Đông Dịch đứng bên ngoài, nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng cấp cứu đang có đèn đỏ. Bên tai nghe thấy tiếng kêu la thất thanh của người phụ nữ của hắn.
Lệ Khiết Minh sinh non, bác sĩ nói thai nhi yếu ớt bao nhiêu, người mẹ cũng yếu ớt bấy nhiêu.
Một người y tá chạy ra khỏi phòng cấp cứu, nhìn thấy hắn thì kích động nói,
“Anh có phải là người nhà bệnh nhân?”
“Phải”
“Chị nhà luôn miệng gọi tên của anh, tình trạng lại rất nguy kịch, anh hãy vào với chị ấy”
“Được” Nghe vậy, Đông Dịch tâm tình vốn luôn bình tĩnh giống như núi lửa phun trào, hắn bỏ mặc lời nói của y tá kia, mặc vào áo thăm bệnh rồi chạy vào trong.
Hắn đau lòng nhìn người phụ nữ gương mặt xinh đẹp trắng bệch, tái nhợt, trên vầng trán ướt đẫm mồ hôi, vô cùng đáng thuơng.
Lệ Khiết Minh nhìn thấy hắn, con mắt xanh dương kích động, bên cạnh máy đo nhịp tim tít tít liên hồi thể hiện sự kích động của cô.
Đông Dịch tiến lên nắm lấy bàn tay cô, hôn lên vầng trán đẫm mồ hôi ấy, thuơng xót nói, “Bảo bối, không sao đâu, cố gắng lên một chút”
Cô sẽ không sao đâu…
“Hít thở đều, cố gắng lên một chút nữa”
Giọng bác sĩ gấp gáp bên cạnh, Lệ Khiết Minh hét lên một tiếng rồi thở hổn hển, cố gắng tập trung cho hơi thở của mình.
Cô lưu luyến nhìn người đàn ông gấp gáp điên cuồng bên cạnh mình đang hung hăng quát nạt bác sĩ, nói họ nếu không cứu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-trieu-lac-hi/3460372/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.