Nam nhìn theo bóng lưng mảnh mai như liễu kia, nhìn đến những dấu ngân hôn đằng sau cần cổ trắng nõn của cô. Trong lòng liền không rõ dư vị, có chút đắng ngắt.
Hắn là đã bí mật dõi theo bóng lưng cô bao nhiêu lần rồi?
Không nhớ rõ nữa! Càng không muốn nhớ đến!
Hắn xoay người, tấm lưng to lớn đầy vững chắc kiên cố.
Đó là nữ nhân của ông chủ, hắn là đang mong chờ điều gì?
Đối với người con gái ấy, gặp hắn chỉ đơn giản là thân phận trợ thủ của ông chủ, là bèo nước gặp nhau.
Nhưng đối với hắn, là tương ngộ tương thân, khắc cốt ghi sâu hình ảnh người con gái vào trong lòng.
Lệ Khiết Minh chán nản nhìn một bàn đồ ăn trước mặt đầy chất dinh dưỡng đến phát ngán. Cô quay sang hỏi Bác Trần:
“Bác ơi, có thể hôm nay ăn cái khác được không?”
“Tiểu thư muốn ăn gì? Tôi sẽ làm cho người”
“Cháu muốn ăn kẹo bông, muốn ăn bánh kem, muốn uống đồ ngọt. Được không?”
“Được” Nhìn thấy ánh mắt sáng rực của Lệ Khiết Minh, Bác Trần nói tiếp, “Chỉ cần người ăn hết chỗ đồ ăn này, thì sẽ được ăn những thứ đó”
Lệ Khiết Minh một giây trước còn vui mừng ra mặt, một giây sau liền ỉu xìu. Cô nhìn trước mặt mình là một bàn đồ ăn dành cho năm người ăn. Chán nản cần đũa lên.
Nếu không phải vì lo nghĩ cho đứa bé trong bụng, cô còn lâu mới chịu ngoan ngoãn nghe lời thế này.
Bác Trần khẽ lui vào bếp, chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-trieu-lac-hi/3460370/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.