Đông Nghi gương mặt thoáng đỏ, e lẹ như thiếu nữ vừa biết yêu, thật sự là một vật mềm mại đáng yêu khiến người ta muốn ôm vào lòng để bảo vệ. Nhìn vậy có đánh chết cũng không ai nghĩ tới người ở dưới thân đàn ông rêи ɾỉ một cách dâʍ đãиɠ tối qua lại là cô ta chứ.
Đông Chính ánh mắt lạnh nhạt, có chút không tin, nói, “Có thật là con không biết sáng nay hắn đi đâu không?”
“Con không biết thật mà”
Tối qua kịch liệt đến vậy, chắc chắn người cáo già như Đông Chính cũng biết xảy ra chuyện gì. Ông ta cố tình muốn nó xảy ra. Kết quả làm ông vô cùng hả hê đắc ý, nhìn lại dấu vết thâm tím trên khắp cơ thể con gái, ông ta không nhịn được mà trào phúng. Đàn ông ai chả như nhau, có mấy người có thể cưỡng lại được sức ép của mỹ nhân chứ?
Đông Chính cứ nghĩ rằng sáng nay sẽ bắt gặp được cảnh Đông Nghi nằm trong lòng Đông Dịch. Nhưng trên giường ngoài Đông Nghi ra thì không có ai cả. Thật sự làm người ta bực bội.
“Được rồi. Về phòng đi. Ba sẽ nghĩ cách làm khó Đông Dịch”
“Dạ”
Đông Nghi cười đến ngọt ngào, vẻ mặt ngây thơ đơn thuần nhưng trong mắt lại lóe lên tia sáng nóng rực. Chính vì mang vẻ ngoài như vậy nên trong mắt mọi người cô ta chiếm được một vị trí không nhỏ. Nếu bây giờ đồn ầm ra ngoài rằng Đông Nghi đã lên giường với Đông Dịch thì người chịu thiệt là hắn thì quá rõ ràng rồi.
Hừ! Cường đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-trieu-lac-hi/3460335/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.