“Ông ngoại là của Linh Nhi, mẹ về với cha đi, đồ Linh Nhi thải ra, Linh Nhi không thèm dùng lại nữa.” 
Phong Hàn Linh bị con gái làm cho cứng họng, liền lủi thủi ngồi đợi Kỳ Hạo Dương khổ sở xử lí việc bếp núc, lâu lâu lại liếc đôi mắt ghen tị qua cô bé đang được cha mình chăm bẵm từng chút một. Cha trước đây rõ ràng thề chết không nhận cháu, vậy mà giờ đây còn chiều con bé hơn cả cô. Phong Hàn Linh vô cùng tủi thân. 
Kỳ Hạo Dương đến khổ vì không món ăn nào dưới tay anh ra hồn, đầu bếp bên cạnh mình thì luôn lảm nhảm bên tai rằng anh đang phá hoại ẩm thực nước nhà, là thất bại của tạo hoá, khiến anh chỉ muốn khâu miệng người này lại. Nấu ăn còn phải dựa vào năng khiếu nữa, anh đã cố gắng hết mình rồi. 
“Cha, anh ấy đã cố gắng rồi, cha đừng làm khó nữa mà...” 
Phong Hàn Linh không kiên nhẫn được, cô cảm thấy Kỳ Hạo Dương chưa làm nổ bếp đã là kì tích rồi, cô không cần anh làm gì nữa. Phong tiên sinh nửa muốn dừng lại, nửa thì không, ông vẫn luôn coi chuyện Kỳ Hạo Dương đối xử bất công với Linh Nhi là cái gai trong mắt, nhưng... nhìn con gái của mình năn nỉ như vậy, ông ít nhiều cũng bị nước mắt của cô làm đau lòng. 
Loading... 
“Được rồi, không cần nữa.” 
“Ông ngoại...” 
Linh Nhi cảm thấy vẫn chưa đủ, bàn tay nhỏ xinh kéo kéo mảng áo trước ngực Phong tiên sinh. Cha rất quá đáng với Linh Nhi, cha không thể chỉ bị trừng phạt nhẹ như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tinh-yeu/1789695/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.