"Tôi sinh con cho anh rồi... Kỳ Hạo Dương... tôi và anh kết thúc rồi..."
Phong Hàn Linh lúc này tinh thần không được ổn định, hơi thở của cô gấp gáp, mỗi khi nhìn thấy đứa bé kia, cô cảm thấy bản thân đang ở gần một con ác quỷ muốn ám lấy mình vậy. Nó là con của Kỳ Hạo Dương, mãi mãi là như vậy, cô không thể yêu thương nó như cô đã từng nghĩ được. Cha của nó đã là ma quỷ thì nó cũng chỉ là một thứ loài đáng kinh tởm như thế thôi.
Cách hành xử vừa rồi của Phong Hàn Linh khiến Kỳ Hạo Dương vô cùng thất vọng, tiếng khóc chưa dứt của con nhỏ làm anh càng đau lòng hơn. Thực sự anh chưa từng nghĩ đến cả khi con được sinh ra rồi, là một sinh mạng rồi, cô vẫn nhẫn tâm ra tay được. Đều nói là hổ dữ không ăn thịt con, nhưng lần này, con chỉ vừa mới sinh, nó chỉ là muốn bú sữa thôi... cô liền đẩy nó ra. Nếu không phải anh phản xạ kịp thời, không chừng... con sẽ nguy kịch mất.
"Không phải các người bất tử sao ? Kỳ Hạo Dương... sao phải lo cho nó ?"
"Em có còn là một người mẹ không Linh Linh ? Đây là con của em !"
Loading...
Tuổi trẻ cô bốc đồng, Kỳ Hạo Dương hiểu, cho nên mọi lỗi sai, lời miệt thị của cô dành cho đứa con nhỏ anh đều bao dung hết mực, nhưng hiện giờ Phong Hàn Linh đã gần 24 tuổi rồi, là một người trưởng thành rồi, cô không thể suy nghĩ chín chắn lên một chút sao ? Cô lúc này có còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tinh-yeu/1789670/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.