"Linh Linh, chúng ta... sinh một đứa con đi." 
"Không." 
Phong Hàn Linh thẳng thừng từ chối, cô vạch rất rõ ranh giới mối quan hệ của mình với Kỳ Hạo Dương. Đây hoàn toàn không phải tình yêu, cô không muốn sinh con cho anh. Dù cho anh có đối xử tốt với cô đến thế nào, cô cũng chỉ coi đó là lẽ đương nhiên, bởi tất cả là do anh nợ cô. Những vết thương trên người cô có thể biến mất, thế nhưng vết thương trong lòng thì vĩnh viễn vẫn ở đó, chỉ là cô không muốn một lần nữa rạch nó ra. 
Thời gian này, ở cạnh Kỳ Hạo Dương, cô cảm thấy rất vui vẻ, nhưng cũng không đủ để bù đắp lại quãng thời gian kinh khủng năm xưa, hơn nữa... tâm lí của cô cũng không phải vặn vẹo, đâu thể nảy sinh tình cảm với chính kẻ đang nhân danh tình yêu mà giam cầm mình. 
"Không phải chúng ta đang rất tốt sao ? Linh Linh, cho tôi một cơ hội cũng không được sao ?" 
Loading... 
"Anh không sợ tôi sẽ phá thai lần nữa sao ?" 
"Không phải em ! Linh Linh... tôi biết em không ác độc đến vậy, tại sao lại tự vu khống cho chính mình ?" 
Phong Hàn Linh cười lạnh, cô không biết Kỳ Hạo Dương đang ngốc thật hay là giả ngốc nữa. Mặc dù ngoài mặt cô đã chịu giữ lại đứa bé, cái gì tốt cũng muốn dành cho con, thế nhưng Kỳ Hạo Dương anh lại không hề phát hiện ra, trong đầu cô lúc đó, ngoại trừ nghĩ cách làm thế nào để khiến con biến mất một cách thần không biết quỷ không hay thì chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tinh-yeu/1789659/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.