Xe dừng lại trước thư viện Thiên Tân - thư viện lớn nhất thành phố. Không chỉ là thư viện với qui mô lớn nhất Thiên Tân, ở đây còn là thư viện lâu đời, chứa đựng đầy những cuốn sách từ cổ chí kim. Một lần nữa Hạ Thường Hi tiếp tục thắc mắc vì sao Trịnh Minh Thành lại đưa cô đến đây.
Hắn nắm tay cô bước vào thư viện, thủ thư nhìn thấy hắn liền cúi đầu chào, xem ra hắn thường xuyên đến đây.
Buổi trưa, lại là ngày trong tuần, nên thư viện chỉ có lác đác vài người, hắn đưa cô đến một bàn trống, kéo ghế cho cô ngồi, sau đó mới đặt tờ giấy trắng và một cây bút xuống bàn.
Trịnh Minh Thành cầm bút, viết gì đó xuống tờ giấy. Hạ Thường Hi chồm người lên phía trước, nhìn rất rõ anh đang viết hai chữ “Luật yêu”.
Luật yêu là cái quái gì?
“Anh lại làm gì đấy?” Cô nhướng mày khó hiểu.
“Chẳng phải em muốn có luật lệ rõ ràng sao?” Hắn buông bút, khoan thai dựa vào lưng ghế nhìn cô.
“Ý của tôi là chúng ta nói chuyện một cách rõ ràng, anh đột nhiên kéo tôi vào đây rồi viết cái này làm gì?”
“Chúng ta đang nói chuyện rõ ràng đây. Chẳng phải nữ sinh tụi em rất thích mấy kiểu luật yêu như thế này sao?” Hắn lại cong môi cười chọc ghẹo.
Hạ Thường Hi bất lực nhìn hắn. Đây đúng là con người khác thường cô chưa bao giờ gặp phải. Có khi hắn thâm trầm lạnh lẽo như sói hoang, bây giờ lại ấu trĩ như một đứa con nít 3 tuổi.
“Sao? Em muốn chúng ta “yêu”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tieu-thu/220735/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.