Sau khi Lâm Tử Vân rời khỏi, Lâm Dục vờ như mình là một kẻ vô hình ở Lâm gia, mọi người truy vấn như thế nào, thúc ép nhau tìm kiếm bà như thế nào ông cũng không quan tâm, buổi sáng đến công ty, chiều tối lại về làm luận văn thạc sĩ, cứ thế để thời gian trôi qua vô vị.
Lúc Lâm Tử Vân liên lạc lại, Lâm Dục mới có sức sống hơn một chút. Nhưng bọn họ ở hai nơi khác nhau, lệch múi giờ, dù nhắn tin hay gọi điện thoại cũng rất khó, nhưng hai người luôn hướng về nhau, luôn tự nhủ trong lòng chỉ khó khăn một chút thôi, rồi ngày tháng sau này sẽ khác.
Cho đến một hôm, buổi chiều Lâm Dục vừa hay tan làm về sớm, tranh thủ gọi cho Lâm Tử Vân, thì nghe ra từ miệng bà một cái tên lạ hoắc.
Hạ Quân Phàm xuất hiện khiến Lâm Dục bồn chồn không dứt. Từ lúc ông nghe thấy Lâm Tử Vân nhắc đến cái tên này, tần suất nó xuất hiện càng lúc càng nhiều. Thoạt đầu ông nghĩ có một người quan tâm bà cũng tốt, nhưng dần đần, ông phát hiện trái tim của bà đã chệch nhịp, không còn cùng nhịp đập với ông nữa.
Rồi chuyện gì tới cũng sẽ phải tới, ông nhận được tin nhắn của Lâm Tử Vân, rằng Hạ Quân Phàm sẽ đưa bà về Hạ gia, cưới bà về trở thành Hạ phu nhân.
Hôm đó, Lâm Dục uống cạn hết mấy chai rượu, lúc vừa tỉnh lại, ông không chần chừ nữa quyết định chấp nhận hôn ước của Lâm gia với một nhà hào môn nào đó.
Người ông yêu đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tieu-thu/1116824/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.