Đây đã là lần thứ hai Trình Hoài Thứ nghe cô bảo anh là “già” rồi.
Anh cũng không tức giận mà mặc kệ cô, chỉ kẹp điếu thuốc bằng hai ngón tay, tuy nhiên không hút thêm nữa.
Cho đến khi tàn thuốc rơi xuống, anh ném đầu lọc vào thùng rác.
“Ninh Ninh.” Trình Hoài Thứ lên tiếng gọi cô.
Anh trêu chọc hỏi: “Chú già rồi à?”
Câu nói này nghe thế nào cũng giống như một lời đe dọa không tiếng động.
Đường Ninh đột nhiên nghĩ rằng, nếu bây giờ anh có thể nhìn thấy, chắc chắn ánh mắt rất sâu thẳm, khi nhìn người khác sẽ sắc bén như dao.
Theo nguyên tắc nên hèn thì phải hèn, cô cười trừ: “Cháu đùa thôi, chú nhỏ...”
Trình Hoài Thứ lè lưỡi, thản nhiên nói: “Sói mắt trắng nhỏ.”
Cuối cùng, tất nhiên cô vẫn nộp mấy bức thư tình chưa kịp xem chữ ký là của ai kia ra.
Trình Hoài Thứ nghiêng đầu ngậm điếu thuốc, nghịch bật lửa tách tách, gộp mấy bức thư tình cùng tờ giấy cam kết đó lại với nhau.
Đè lên trên là rất nhiều giấy khen và huy chương.
Nhưng lâu lắm rồi không thấy ánh sáng mặt trời, chúng gần như đã bị phủ đầy bụi.
Rất nhanh, kỳ nghỉ hè bình lặng nhưng không bình thường này đã sắp đến hồi kết, ngày mai là ngày tựu trường lên lớp 12.
Nhưng trong kỳ nghỉ hè ngắn ngủi ấy, Đường Ninh nghiêm túc hơn bất cứ lúc nào trước đây.
Không chỉ hoàn thành bài tập sớm, cô còn ôn lại trước một lượt sách giáo khoa, kỹ thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tham-tinh/3599479/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.