Trình Hoài Thứ nhẫn nại, cười thú vị: “Cháu chắc chắn như vậy sao? Chú là người tốt?”
Đường Ninh mở to đôi mắt long lanh nhìn anh như thể đang xác nhận một sự thật: “Vậy chú là người xấu sao?”
Cô hiểu rõ anh đương nhiên không phải.
Nghe ra sự không phản bác trong giọng nói của cô, anh nghiêm túc nói: “Cho chú một lý do, chú có thể không nói chuyện này với bọn họ.”
Khi nói lời này, Trình Hoài Thứ có một cảm giác áp bức rất mạnh khiến cô không thể né tránh.
Đường Ninh cũng liều mạng, cầu xin: “Cháu muốn tiếp tục nhảy, không muốn họ phản đối.”
Dưới ánh đèn mờ ảo, đường nét khuôn mặt nghiêng của anh rất nghiêm túc, hồi lâu sau mới thốt ra vài chữ: “Được, không có lần sau.”
Xem ra Trình Hoài Thứ đã đồng ý, gánh nặng trong lòng Đường Ninh trong nháy mắt tan biến.
Nằm ngửa trên chiếc giường mềm mại, cô nhắm mắt lại, cảm giác vui mừng dâng lên trong lòng không thể bỏ qua.
Bí mật nhỏ này... chỉ có cô và Trình Hoài Thứ biết.
Giống như một sự ràng buộc vô hình, bắt đầu từ hạt giống bé từ từ bén rễ trong tim.
Nhưng cô không thể nói với ai kể cả Trình Triệt và Trình Húc.
Cuối tuần này cô thi xong bài kiểm tra hàng tuần sẽ đến trung tâm luyện nhảy.
Mặc dù có chút vất vả nhưng việc luyện nhảy này mưa gió cũng không thể ngăn cản, nhất định phải bỏ công sức.
Hôm nay là xếp đội hình cho bài 《Nhất chi hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tham-tinh/3599474/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.