Trương Vân Nguyệt đứng lẳng lặng ở chỗ không xa nhìn Trí Chân hành động, chỉ thấy kim quang của hào quang trên tượng Phật chậm rãi hướng đến gần con rối màu xám, mà theo hướng kim quang đang đến gần, một quầng trắng mờ cũng bắt đầu lóe lên thật nhanh.
Nhưng Trương Vân Nguyệt lại phát hiện, quầng trắng mờ này mặc dù lóe lên rất nhanh nhưng lại không một dấu hiệu nào cho thấy muốn tiêu tán đi.
Cứ như vậy khi kim quang đến gần thì quầng trắng mờ lại né tránh, cứ như thế kéo dài một đoạn thời gian tương đối dài, quầng trắng mờ dần biến thành một sợi tơ trông rất tinh tế, mà kim quang lúc này liền từ phía sau hiện lên như một cái cột trụ bao vây quanh quầng trắng mờ, không để cho quầng trắng mờ có thể chạy trốn tới chỗ khác, mà miệng ra của cột trụ này là nhắm ngay hướng ngưỡng cửa chánh điện Phượng Minh cung.
Nhìn một màn này Trương Vân Nguyệt chợt hiểu, thì ra là Trí Chân đang chuẩn bị thông qua cái đám sương mù xám này tìm đến chỗ người đã xuống tay kia sao?
Trương Vân Nguyệt trong lòng rất là nghi hoặc, nhìn càng thêm nghiêm túc. Nàng cho là Trí Chân sẽ đứng dậy đi theo phía sau quầng trắng mờ này, kết quả Trí Chân lại ngồi lẳng lặng ở niệm kinh, mà theo thời gian trôi qua, ngay lúc Trương Vân Nguyệt cảm thấy ngày này hôm nay lại sắp trôi qua rồi, Trí Chân lại động.
"Hoàng thượng, người đã tìm được, mời theo bần tăng." Trí Chân nói qua liền mang theo người của Triệu Khải Hâm cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-quan-sung-hoang-hau-khong-de-choc/1297227/chuong-148-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.