"Đừng để cho nhị hoàng tử đi vào" Trương Vân Nguyệt cau mày nói, nàng không muốn con trai nhỏ sốt không lui, con lớn nhất cũng dính vào rồi.
"Mẫu phi??" Tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm có chút uất ức đứng ở ngoài cửa, hoàn toàn không hiểu tại sao mẫu thân không cho mình đi vào, thật chẳng lẽ thật sự giống như người khác nói mẫu thân có đệ đệ cũng không cần mình sao?
"Bảo bảo ngoan, đệ đệ ngã bệnh, bảo bảo bây giờ còn nhỏ đi theo vào có thể cũng sẽ ngã bệnh đó, mẫu thân không muốn bảo bảo cũng ngã bệnh, bảo bảo đi tìm phụ hoàng có được hay không?" Trương Vân Nguyệt ở bên trong cửa vừa nghe thấy giọng uất ức của con trai lớn mình, tranh thủ thời gian giải thích đến, chỉ sợ con trai của mình suy nghĩ lung tung"
Tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm cau mày, vẫn là không muốn rời đi, hắn nghĩ trông thấy mẹ ruột của mình, hắn lo lắng mẫu thân, nhưng mẫu thân cũng không cho bản thân đi vào.
"Nhị hoàng tử điện hạ, ngài nhanh đi tìm hoàng thượng đi, hiện tại nương nương đang chăm sóc Tam hoàng tử đã rất mệt mỏi, nhị hoàng tử điện hạ khẳng định không muốn nương nương lo lắng cho ngài nữa đúng phải không? Chuyện ngày hôm nay hoàng thượng cũng biết, ngài có vấn đề gì có thể đi hỏi hoàng thượng, nghĩ đến hoàng thượng sẽ giảng giải cho ngài vô cùng rõ ràng.” Ngọc ma ma đi tới bên cạnh bảo bảo, đối với bảo bảo nói, bà rất rõ ràng Trương Vân Nguyệt lo lắng cái gì, chính là lo lắng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-quan-sung-hoang-hau-khong-de-choc/1297199/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.