"Ái phi mau vào đi, đứa bé cũng sắp sinh ra rồi, trẫm cũng không muốn đứa con của trẫm đột nhiên rơi trên mặt đất đâu.". Câu nói có chút đùa giỡn này của Triệu Khải Hâm coi như đã giải quyết được phiền phức của Trương Vân Nguyệt, cái này là hoàng thượng cho nàng đi chứ không phải là nàng muốn đi.
Trương Vân Nguyệt xoay người đi vào tẩm cung, Hoa Lăng Duyệt nhìn bóng lưng Trương Vân Nguyệt, chân mày nhỏ bé cau lại nhưng khó có thể nhận ra.
"Hoàng thượng tại sao Trương muội muội sanh con lại không sinh trong phòng sanh? Mà lại vào tẩm cung? Chẳng lẽ tẩm cung lại chính là phòng sanh của Trương muội muội? ". Hoa Lăng Duyệt nghi ngờ hỏi Triệu Khải Hâm.
"Hoàng hậu có điều không biết, phòng sanh bên kia kiểm tra ra lại có chút vật bẩn, trẫm cũng chỉ có thể để cho Thuần chiêu nghi đổi chỗ’’.Triệu Khải Hâm cau mày nói, mắt thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng bén nhọn, rất rõ ràng là nói cho Hoa Lăng Duyệt biết, hắn đối với người làm ra hành động lần này căm thù đến tận xương tuỷ, nhất định sẽ điều tra kỹ càng.
Hoa Lăng Duyệt mặt khiếp sợ nhìn Triệu Khải Hâm, sau đó vẻ mặt áy náy đi tới trước mặt Triệu Khải Hâm, nhẹ nhàng cúi mình, "Lại có người muốn hại Trương muội muội sao? Đều là lỗi của thần thiếp, thần thiếp đã không quản lý tốt hậu cung, khiến hoàng thượng vất vả rồi." Tự xưng thần thiếp biểu hiện tâm trạng sợ hãi của nàng ta. Làm cho Triệu Khải Hâm không có cách nào trách phạt nàng ta cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-quan-sung-hoang-hau-khong-de-choc/1297195/chuong-123-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.