"Nhưng mà......"
‘Nhưng mà cái gì? Một đám ngu xuẩn? Muốn bị thay người phải không? Sao trong lúc này mà thủ hạ của ta cũng chỉ có những người như vầy thôi hả?" Tôn Phỉ Phỉ nói xong hoàn toàn không cảm thấy câu nói của mình có vấn đề gì.
“Dạ, nô tỳ đi an bài ngay."
Tôn Phỉ Phỉ nhìn bóng lưng người rời đi, bĩu môi, cảm thấy không vừa ý lắm đối với những người này, nhưng cũng biết hiện tại hoàng thượng đang rất để ý xem xét nguyên nhân chuyện xảy ra ở Vĩnh Ninh cung, người trong tay của nàng ta muốn đi vào Vĩnh Ninh cung cũng không phải là chuyện đơn giản.
“Người đâu."
“Nương nương."
“Bên nữ nhân Hàn Ngọc Cầm kia có động tĩnh gì chưa?"
“Dạ Quý Phi bên kia rất yên tĩnh."
Trong Hoa vũ cung
“Chủ nhân, người của Hiền phi mới vừa rồi lại đi dò hỏi chuyện trong Hoa Vũ cung."
“Ừ, cứ để cho nhưng người đó tìm hiểu, chớ để ý. Đi chuẩn bị thuốc màu, Bổn cung muốn vẽ tranh." Hàn Ngọc Cầm mặt nở nụ cười nói.
“Chủ tử trông rất vui mừng?"
“Thế nào? Chẳng lẽ chỉ có lúc vui mừng bổn cung mới có thể vẽ tranh hay sao?"
“Dĩ nhiên là lúc nào chủ nhân cũng có thể vẽ tranh ạ, chỉ là nô tỳ cảm thấy hôm nay chủ nhân thật sự rất vui vẻ, nụ cười trên mặt trông cũng thật đẹp." Nhạc Phàm nghiêm túc nói với chủ nhân nhà mình.
“Cái con nha đầu này miệng thật là ngọt, Nhạc Tịnh cho nàng ta tiền thưởng." Hàn Ngọc Cầm cười nói, nàng ta tất nhiên là vui vẻ.
Bên trong Vĩnh Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-quan-sung-hoang-hau-khong-de-choc/1297182/chuong-113-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.