"Quả thật là tinh vi." Vẻ mặt Trương Vân Nguyệt không biểu cảm gì cảm khái một câu, thủ đoạn này kiếp trước nàng đã thấy trong tiểu thuyết, chỉ là thủ đoạn đó qua ngòi bút của tác giả kia so với người này thì nhiều hơn, trên sách kia viết là dầu hỏa ở khắp nơi, chỉ cần một cây đuốc vứt qua là có thể thiêu cháy người.
Lúc này chỉ là một chút dầu bằng đồng tiền, chỉ cần thời điểm đó bàn chân của nàng chếch ra một ít, thì sự tính toán này đã thất bại rồi.Chỉ là đúng như Lý ma ma nói, vật này kể như hôm nay chưa dùng tới thì ngày sau sẽ dùng tới, cứ coi như ngày sau chưa dùng đến thì một ngày nào đó cũng sẽ dùng được, hơn nữa dùng đến càng trễ thì đối với người thiết kế càng có lợi.
"Đi điều tra một chút trong khoảng thời gian gần đây nhất xem từng có người nào đã đi qua đoạn đường này mà ngồi xổm xuống." Đoạn đường này thường xuyên có người qua lại, nếu là điều tra xem ai từng đi qua đây, chỉ sợ tất cả người của cung Dao Hoa đều nằm trong diện tình nghi.
Như vậy thì chỉ có thể điều tra một chút xem rốt cuộc có người nào đi qua đây mà ngồi xổm lại không, dù sao cái nền gạch này nếu không ngồi xổm xuống thì chẳng có cách nào bố trí được.
Bên trong cung Thái Cực Triệu Khải Hâm rất nhanh có được tin tức, nghe ám vệ tới bẩm báo kết quả Lý ma ma đưa ra, tay cầm bút của Triệu Khải Hâm dừng một chút.
"Các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-quan-sung-hoang-hau-khong-de-choc/1297095/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.