Hoàng hậu đối với bản thân vừa mới mở miệng liền ảo não.
Trong lúc hoàng hậu ngậm miệng lại không nói, nàng phát hiện những điều hôm nay nàng nói đều không theo chuẩn mực.
Triệu Khải Hâm thấy hoàng hậu không nói, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.
"Tốt lắm, Đặng thái y, về sau đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm liền do ngươi phụ trách. Nếu như đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm xảy ra vấn đề gì, trẫm liền hỏi tội ngươi." Triệu Khải Hâm thản nhiên nói, trong mắt cũng có hề có chút sát khí nào.
Nhưng là Đặng thái y lại có cảm giác cái đầu trên cổ mình có chút không yên.
Chỉ là trong lòng Đặng thái y rất rõ ràng, hắn không có tư cách cự tuyệt, huống chi, hắn cũng thấy được hoàng thượng rất coi trọng đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm này, chỉ cần như vậy là đủ.
Chỉ cần hoàng thượng coi trọng, hắn sẽ có cách khiến hoàng thượng phái thêm một số người tới đây giúp mình, nếu không cho dù một thái y như hắn khả năng có lớn đến đâu cũng không cách nào bảo vệ đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm nếu không có người ở bên cạnh hầu hạ.
"Vi thần tuân chỉ. Chỉ là vi thần có mấy lời không biết có nên nói hay không." Đặng thái y nghĩ liền làm, hắn không dám đánh cuộc hoàng hậu có thể lập tức động thủ hay không.
"Nói." Triệu Khải Hâm nhàn nhạt nói với Đặng thái y, đối với đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt hắn tự nhiên là mong đợi, dù sao hiện tại hậu cung duy chỉ có hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-quan-sung-hoang-hau-khong-de-choc/1297071/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.