Không biết kẻ đáng ghét nào, rõ ràng tôi nói muốn ngủ ở nơi này, tại sao còn tới quấy rầy?
Giống như có âm thanh trầm thấp từ chỗ thật xa truyền đến, là gọi tên của tôi: "Tiểu Tây, Tiểu Tây!"
Sau đó, một cánh tay có lực đỡ tôi dậy.
"Choáng váng đầu, đừng động vào tôi!" Tôi nói như vậy.
Lực cánh tay hơi thả lỏng rồi lại dịu dàng ôm tôi lên.
"Đi chỗ nào?" Tôi mơ mơ màng màng hỏi.
"Về nhà!" Tiếng trả lời vang lên.
Về nhà, tôi cười cười, tốt, về nhà đi.
Rất nhanh tôi lại ngủ thiếp đi, cho đến khi anh lại ôm tôi lên.
Vòng tay ôm ấp này ấm áp mà kiên cường, có mùi thuốc lá quen thuộc.
Anh nhẹ nhàng đặt tôi lên giường, rút cánh tay từ phía dưới thân tôi.
Tôi không muốn anh rời đi, đưa tay kéo anh.
Anh nằm xuống bên cạnh tôi, sờ trán của tôi, "Khó chịu sao?" Anh hỏi tôi.
Thật ra thì cũng không khó chịu, chỉ rất là nóng, rất khát khao được ôm.
Tôi ôm cổ của anh, tham lam hít vào mùi hương trên người anh, thật dễ ngửi.
Một cảm giác thoải mái lại bất an chạy dọc người tôi, tôi hướng trong ngực anh cọ, muốn anh ôm tôi chặt hơn.
Tay của anh từ từ khép lại sau lưng tôi, nhẹ nhàng vỗ về lưng tôi, mỗi lần đụng chạm đều làm tôi thêm nóng ran.
A, không chịu nổi, dây áo ngực buộc chặt khiến tôi không thở nổi, tôi đưa tay cởi, càng gấp, càng cởi không ra.
Rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-phon-nha/3048775/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.