Theo như thường lệ, chủ nhật là ngày nghỉ của vú nhà tôi.
Tôi từ nhà mẹ chồng đi ra, suy nghĩ một chút thật không muốn đưa đứa nhỏ ra ngoài ăn cơm, tự mình nấu cơm bao giờ cũng hợp vệ sinh yên tâm hơn, vì vậy, lại lái xe đến siêu thị đi mua đồ ăn.
Lúc về đến nhà, đã gần năm giờ rưỡi.
Trong nhà để xe, xe của Tôn Hạo Chí đã đỗ ở đó.
Điểm Điểm mở cửa xe, nhanh như chớp chạy vào nhà, dọc đường chạy kêu lớn “Ba”.
Tôi xách đồ đi theo ở phía sau, buồn bực nghĩ, tại sao hôm nay anh ta lại trở về.
Trong phòng khách, đèn điện sáng choang, mùi thức ăn trong nhà bếp bay ra.
Tôi đi qua xem, quả thực không thể tin vào hai mắt của mình được nữa.
Một tay Tôn Hạo Chí đang ôm Điểm Điểm, một tay gắp miếng thịt trong nồi ra cho Điểm Điểm ăn.
Anh ta làm? Chuyện này bao nhiêu năm qua chưa từng thấy.
Lần trước anh ta vào nhà bếp là lúc nào?
Giống như là tôi vừa mới nghi ngờ mấy tháng trước của Điểm Điểm.
Khoảng thời gian đó ăn cái gì cũng không nổi, ăn gì ói náy. Cuối cùng Tôn Hạo Chí mắng người đầu bếp cuối cùng, đích thân đi vào nhà bếp xào mấy món ăn, cũng có thể miễn cưỡng nuốt xuống.
Nhắc tới cũng thật kỳ lạ, từ trước đến giờ anh ta không có xuống nhà bếp, thế nhưng lại ra tay siêu phàm.
Sau khi Điểm Điểm ra đời, anh ta thấy việc này không chút rãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-phon-nha/3048771/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.