Hơn nữa, anh cũng không phải là Ngưu Lang. . . . . .
Ánh mắt lúng túng nhìn hoa tai lấp lánh dời đi, quét mắt nhìn qua buồng xe rộng rãi. . . . . . Nhìn quen mắt, nhìn quen mắt! Tại sao ngồi qua nhiều lần rồi mới phát hiện?
Cô chấp nhận thở dài.
Cô còn dám thở dài?
Lạc Dịch nghiêm mặt, tròng mắt đen toát ra một tia lửa, "Em rất thất vọng sao?"
"A. . . . . . Không có!" Cô vội vàng phủ nhận. Gấp như vậy, chỉ sợ anh hiểu lầm.
Cô thở dài vì cô không biết giải quyết chuyện này thế nào, cô không có kinh nghiệm với chuyện này, nhưng sao người đàn ông này lại cứ hùng hổ dọa người?
Coi như cả đêm bọn họ phong lưu, ở trên giường đã làm những chuyện gì, vậy cũng không có nghĩa là gì chứ?
Tình một đêm thì cần gì phải để ý đến cuộc sống riêng của đối phương? Nhưng mà ngẫm lại, nếu cô thật sự có quan hệ với Lôi Ngự Phong, thì có liên quan gì đến anh?
"Anh Lạc." Cô dùng lời ngon tiếng ngọt nói: "Tôi cảm thấy mọi người đều là người lớn, đương nhiên chuyện mình làm phải chịu trách nhiệm. . . ."
"Ừ." Anh nhướng mày, bày tỏ đồng ý.
"Đêm đó tôi hơi say, ừ, không biết mình đang làm gì . . . . . Cho nên, xem như hai chúng ta. . . . . . Chuyện đó đã qua. . . . . . Cũng không tượng trưng cho điều gì." Cô ấp úng nói qua: "Anh hiểu ý tôi không?"
"Không biết đang làm gì? Không thể tượng trưng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-nguoi-tinh-ngot-ngao/180836/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.