Lý Nghiêm hành động nhẹ nhàng và chậm chạp. Từng chút, từng chút nhấm nháp vành tai đang không ngừng đỏ ửng và nóng bừng ấy của Tiểu Kiều. Hắn hôn một cái, lại cắn nhẹ một cái. Chưa hết, hoàng thượng liếc mắt trông thấy nàng đang co rúm người lại mà không ngừng giật giật. Hắn thấy thế lại càng muốn trêu đùa. Hoàng thượng thổi cái phù nhè nhẹ, hơi thở hắn nóng ran phả vào vành tai An Kiều khiến nàng lại càng thêm phần nhạy cảm.
Tiểu Kiều giật mình mở to mắt, vội vàng lấy hai tay chụp lại đôi tau của mình như muốn che chắn cẩn thận lấy nó. Nàng nhạy cảm nhất là vành tai. Hễ mỗi lần hắn gặm nhấm lấy nó là cơ thể nàng chẳng hiểu vì gì lại cứ giật giật liên hồi không ngớt. An Kiều đỏ mặt ấp a ấp úng nói:
- Chàng...
Hoàng thượng mỉm cười nhưng chưa hề thỏa mãn. Bao ngày tháng qua hắn phải chịu đựng con thú hoang dã trong người mình mà phải ăn chay niệm phật. Cứ mỗi lần nhìn thấy nàng cười nói với nam nhân khác là lại nổi giận đùng đùng vô cớ. Còn nhớ khi xưa, tên khốn Vân Lục Lang bỏ bùa ái hậu, nàng không những thế còn hợp tác với Tả Quân mà đưa hắn vào bẫy lớn. Dù rằng có lợi cho hắn, nhưng nàng thế mà lại giả bộ đỏ mặt rồi ngượng ngùng như thể thiếu nữ đã phải lòng hắn ta?
Càng nghĩ tới lại càng thấy lòng mình nóng ran như lò nung than. Một tay hắn ôm chặt lấy eo nàng, giữ nàng không cho nàng cơ hội ngọ ngậy, vùng vẫy. Tay còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965048/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.