- Ngươi đây là muốn giấu cây kim ấy ở chỗ bổn cung. Sau đó đi cáo trạng với hoàng thượng rằng bổn cung vì không được sủng hạnh mà ghen ghét, đố kị với Vân phi nên mới hành hạ đại hoàng tử để thu hút sự chú ý của ngài ấy đúng không hử? Ha, khôn đấy!
- Nương...nương nương đang nói gì vậy ạ? Nô tì nghe không hiểu...
An Kiều vẫn giữ nguyên nụ cười nửa vời ấy, sau đó lại nói tiếp:
- Nghe không hiểu sao? Bổn cung đâu có chơi chữ đâu mà ngươi không hiểu. Là ngươi đây đang thật sự không hiểu ra vấn đề hay là đang giả bộ để trốn tránh? Tiếc thay, bổn cung lại không thích những kẻ ngang bướng như thế đâu.
- Hoàng hậu lại nói đùa rồi ạ. Quả thật ở đây đều là hiểu lầm thôi ạ...
- Hiểu lầm? Ồ, hóa ra là bổn cung đang hiểu lầm. Nhân cơ hội hoàng thượng ở kia, nào, hãy nhanh chóng chạy ra tố cáo bổn cung đi thôi. Vật chứng cũng đang ở trong tay ngươi rồi còn gì, hỡi Châu Như Thanh yêu quý của ta...
- Châu Như Thanh? Người lại đang nhầm lẫn nô tì với cao nhân nào rồi ý ạ? Nô tì tên Như Tuyết, không phải Châu Như Thanh đâu ạ.
- Ngươi nghĩ vài ba cái cải trang cũng qua mặt được bổn cung? Rốt cuộc vẫn cả gan chạy về đây trả thù món nợ diệt môn năm xưa hay sao? Bổn cung hiểu, một kẻ vượt ngục như ngươi lá gan cũng đâu nhỏ đâu. Bổn cung sẽ giương đôi mắt lên xem xem ngươi định làm gì.
Nói xong, hoàng thượng bước tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965040/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.