Hắn là một kẻ lầm lì, không thích nói chuyện thừa thãi. Ngay cả hoàng thượng cũng chưa từng được nghe hắn nói vài ba câu chuyện dư thừa. Những câu không quan trọng liền bị hắn lược bỏ, nói năng chủ vị đều bị thiếu sót khiến cho những người mới gặp lần đầu đều coi hắn là một kẻ ngạo mạn. Một nam nhân với vóc dáng cao lớn, bóng dáng sừng sững như núi Thái Sơn. Ánh mắt sắc bén nhưng lại hàm chứa nhiều sự thờ ơ, vô cảm. Khuôn mặt không quá tuấn tú, nhưng cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy mê mẩn mà không khỏi ngoảnh mặt lại ngắm nhìn. Nước da nâu nâu, ngăm ngăm rạm đi vì rám nắng. Đôi mắt đen tuyền không thấy đáy, đôi chân mày rậm rạp làm điểm nhấn của khuôn mặt. Sống mũi cao cao, đôi môi căng mọng cuốn hút. Thân hình hắn vạm vỡ, cao to như sừng sững như ngọn núi hiên ngang, oanh liệt. Tóc hắn cắt ngắn khác biệt với bao người khác.
Tính cách hắn ai mới đầu gặp đều phải e dè, bởi lẽ trên gương mặt anh tuấn ấy lại có một vết thẹo dài ngự trị giữa lông mày rậm rạp ấy. Hắn chưa bao giờ nhìn người khác bằng đôi mắt hiền dịu cả, cứ lầm lì mãi thế thôi.
Hắn danh là Đổng Triết, là một trong những cánh tay phải đắc lực của Lý Nghiêm. Khi xưa gặp hắn ở ngoại thành, Đổng Triết lúc bấy giờ vẫn còn là một đứa trẻ đang ngồi lê lết bên đường vì trận đói ập tới. Gia đình chết hết trong nạn đói ngoại trừ hắn, vì cái sức trâu bò mà suốt năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965035/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.