- Ngài mặc đồ nữ nhân và tô son trát phấn nhé! Dù sao cũng đâu thể để bình thường như này mà đi cho được, sẽ bị người đời phát hiện ra mất còn gì.
Sao mặt nàng nhìn nguy hiểm quá vậy? Ý đồ của nàng là gì? Một nam nhân chính trực như hắn mà lại phải mặc đồ nữ nhân, tô son trát phấn đó ư? Nam không ra nam, nữ không ra nữ. Rồi nàng ấy rốt cuộc coi hắn ra cái quái gì vậy? Là trò cười cho thiên hạ hay sao?
Mặt hắn tím đen lại vài vệt, giận đến đỏ bừng mặt mũi, lắp bắp hỏi ngược lị nàng:
- Một nam nhân vĩ đại như trẫm lại phải tô son trát phấn, mặc đồ nữ nhân thì còn ra thể thống gì nữa chứ?
- Nếu ta nhớ không nhầm thì khi xưa ngài từng hỏi ta rằng nếu ngài mặc đồ nữ nhân, tô son trát phấn thì liệu ta có thích ngài hay không. Vậy ngài mặc đi xem hội cho ta xem thử, biết đâu lại đổ cái rầm ấy chứ.
- Nàng... Nàng đừng có đùa ác như thế! Nhìn mặt nàng đểu vô cùng, trẫm sẽ không rơi vào bẫy của nàng được đâu.
- Vậy ta không đi xem thả đèn nữa.
An Kiều cười cười tà mị, sau đó tay nàng vuốt vuốt nhẹ cằm mình, đáp trả ngay tức thì khiến cho hắn tức đến mức không làm được gì. Sau vài ba câu nói đe dọa và những lời ngon ngọt như rót mật thì cuối cùng hắn cũng buộc phải quy hàng. Khuôn mặt hờn dỗi, khó ở. May sao cũng không có ai ở đây ngoại trừ nàng nên hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965016/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.