Thái hậu vừa dứt lời, tất cả những kẻ đang quỳ trong viện nàng đều mải móng đi ra ngoài sân quỳ xuống dưới nền tuyết trắng xóa. Gió lạnh lùa qua khiến cho ai nấy đều run lên bần bật. Cái rét buốt thấu tận xương, tận óc. An Kiều từ từ mở mắt ra nhìn cảnh tượng thê lương trước mặt mà không khỏi bàng hoàng. Thiết nghĩ phải chăng thái hậu đã đổi thay tâm tình mất rồi. Trong nguyên tác, thái hậu còn bỏ thuốc độc vào cây trâm cài quý giá, từ từ khiến cho nàng bị trúng độc mà chết thảm. Thái hậu đột nhiên quan tâm nàng không nói, nay lại còn vì chuyện nàng bị sốt mà phạt quỳ tất cả nô tì trong viện nàng dưới tuyết rơi dày đặc kia thì quả thật rất đáng kinh ngạc. 
Nàng không còn sức lực mà mở mắt ra nữa, An Kiều tiếp tục nhắm nghiền mắt lại. Hoàng thượng thấy thế lại càng thêm lo lắng mà loay hoay không biết làm gì cho phải lẽ. Thái hậu chầm chậm bước vào bên giường nàng thật uy nghiêm, khuôn mặt từ nghiêm nghị quay một phát sang âu yếm, bồn chồn. Thái hậu đẩy hoàng thượng sang một bên rồi hai tay nắm chặt lấy tay nàng mà sốt sắng chẳng ngừng, nói: 
- Tiểu Kiều, cảm thấy như nào rồi? 
* Lắc * 
Nàng lười biếng trả lời, miệng khô khan không mở nổi. Thái hậu ra lệnh cho A Đào đem chút nước đường ấm lên, bà tự tay đút cho nàng uống từng muỗng. Thấy có vẻ không ổn liền ra lệnh cho mọi người lùi lại phía xa xa, quỳ phạt riêng ở một, sau đó đóng cửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965008/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.