Ngự y trong cung tới tấp chạy lại bắt mạch cho hoàng hậu, mặt mày cau có như đang suy nghĩ rất kỹ lưỡng. Nàng vẫn mệt mỏi vắt tay lên trán, hai hôm nay cũng chưa ăn được cái gì lên hồn nên có hơi uể oải. Hoàng thượng có vẻ rất khó chịu, hai tay khoanh trước ngực săn chắc, đôi chân mày nhăn lại trông cực kỳ nghiêm khắc. Đôi mắt sâu hoắm nhìn về phía nàng, sau đó lại nhìn chằm chằm vào cái tên lang băm đang run lẩy bà lẩy bẩy, tay chân lóng ngóng kia mà thi thoảng lại hừm cái nhẹ.
Hắn sốt hết cả ruột, đầu óc không thể nào tập trung nổi. Miệng hắn mấp máy như thể đang sắp sửa khiển trách bọn họ, nghiến răng ken két nghe cực kỳ ghê gớm.
- Lâu thế?
- Thần phải kiểm tra kỹ càng hơn mới dám đưa ra chuẩn đoán cuối cùng. Mong người giữ trật tự chút ạ...
- Ngươi dám cả gan ra lệnh cho trẫm?
Lão ngự y lại càng sợ sệt mà lóng nga lóng ngóng:
- Không, không. Mong hoàng thượng lượng thứ...
Lúc sau lão thở cái phào nhẹ nhõm, lão mỉm cười tươi roi rói quay lại phía hoàng thượng, cúi đầu nói tiếp:
- Xin chúc mừng hoàng thượng và hoàng hậu nương nương, nương nương đang mang trong mình cốt nhục của ngài.
Lão tiếp tục quỳ rạp xuống đất, nói rất to và dõng dạc:
- Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế...
Hắn nghe xong mà như không tin vào tai mình, tai hắn ù đi như vừa có một trận sấm sét kinh thiên động địa vậy. Mắt hắn mở to hết sức có thể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/964998/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.