- Thừa tướng đại nhân...
- Thế nào?
- Dạ, chúng thần đã sắp xếp ổn thỏa rồi ạ.
- Tốt! Đây là tiền thưởng cho các ngươi, nhớ giữ mồm giữ miệng, hé răng ra nửa lời liền chết!
Thừa tướng gật gù trả lời lại đám thị vệ cùng phe với mình, mắt vẫn nhắm nghiền suy ngẫm đủ điều. Sau khi bọn chúng nhận tiền thưởng liền lui xuống, lão Cố thở dài, suy cho cùng cũng chẳng ai có thể để lão tin tưởng được cả. Lão Châu hành động lỗ mãng, chết cũng đáng.
Rạng sáng hôm ấy có một binh đoàn đi thị sát quay rừng, phát hiện ra một khung cảnh kinh hoàng. Máu me bê bết, chảy ngược thành dòng thê lương, lúc sau đi lên chút nữa lại phát hiện một cuộc thảm sát ghê rợn. Họ lập tức truyền tin về bẩm báo cho hoàng thượng, hắn nghe xong liền nở nụ cười mờ ám, quái dị đến lạ thường. Mấy ai hiểu được nụ cười gian tà khác người kia của hắn mang ý nghĩa như nào, đôi mắt hắn sâu hoắm không thấy đáy, đôi chân mày rậm đang cau có lại rất khó tính. Còn dưới đôi môi mỏng manh kia lại vén lên một nụ cười quái đản đang ngự trị trên khuôn mặt hoàn mỹ của hắn. Lý Nghiêm cho người lui cuống rồi mờ ám gọi Hy Đình lại, nói rất nhỏ nhẹ vừa nghe:
- Sử Hy Đình, trong phạm vi ngày hôm nay, hãy thu thập đầy đủ bằng chứng buộc tội thừa tướng đã vô cớ giết người.
- Rõ!
Cùng lúc ấy có hai kẻ là binh sĩ canh gác trong đại lao chạy lại bẩm báo:
- Báo... Bẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/964990/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.