- Cái gì? Nàng vừa mới nói cái gì?
Nàng vẫn điềm đạm, ánh mắt cực kì hiền lành ngước lên nhìn Hoàng Thượng rồi kiên định nói tiếp:
- Thần thiếp nói, thần thiếp muốn xin người cho thần thiếp tới vùng ngoại...
- Không được, tuyệt đối không được!
Nàng là nàng ghét nhất mấy người hay nhảy vào cổ họng lắm đấy nhé! Người ta đang nói mà nhảy bổ vào người ta một cách bất lịch sự như thế à? Có ra dáng một ông vua vĩ đại không cơ chứ? Không, hoàn toàn là lừa người... Nàng ngoái lại nhìn mấy vị quan văn quan võ đang xì xào bàn tán về nàng, lúc sau nàng lại điềm đạm ngước lên nhìn Hoàng Thượng một lần nữa, lần này trông nàng đáng sợ lắm, nàng cứ lườm hắn mãi, cái ánh mắt sắc nhọn gớm ghiếc ấy cứ chăm chăm vào khuôn mặt nghiêm nghị của hắn, hắn khẽ rùng mình mà không ai biết. Rồi hắn ho nhẹ:
- Đây không phải việc của nàng. Công việc của nàng chỉ ở trong viện kia, quản lý sổ sách, giữ gìn viện của nàng sao cho vẹn toàn là được. Còn những việc này cần gì một nữ nhân như nàng nhúng tay vào?
- Người đang khinh thường phận nữ nhi như thần thiếp?
- Nào có, nào có. Lại đây nào...
Hắn vời vời nàng bước đến lại gần, cưng chiều nàng mà cho nàng ngồi luôn lên đùi không có phép tắc, nàng với cái vẻ mặt khó chịu nhưng vẫn phải nghe theo mệnh lệnh. Người người bàn tán, người người nhìn. Người người khen tình cảm hai người họ mặn nồng, người người lại chê họ không tuân theo lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/237874/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.