Nhân Mĩ dắt tay Ken bước lặng trên hè phố. Một tuần trước, đây là ngày cướicủa cô. Và giờ thì tất cả đã không còn gì sau ngày cưới ấy, mẹ cô đã rađi, Cát Vũ vui vẻ chung sống bên một người con gái khác, còn Kiên... Cólẽ anh ấy đã đi thật rồi. Anh ấy ngay cả công ti cũng không cần... Cuốicùng...cô là người cô đơn nhất trên thế giới này.
- Mẹ!
Tiếng Ken vang lên khiến Nhân Mĩ vội rời khỏi hồi tưởng:
- Sao thế Ken?
Ken nghĩ ngợi một lúc lâu rồi nói:
- Tại sao bố Kiên đi đã lâu mà chưa về? Con nhớ bố Kiên!
Nhân Mĩ nhìn Ken đau đớn. Trong đầu cô hiện lên những hình ảnh như thước phim quay chậm...có Kiên, Nhân Mĩ và Ken trong đó. Kiên là một ngườitốt, anh ấy không những chăm lo tốt cho cô mà bảy năm qua anh ấy vẫn ghi dấu những hình ảnh đẹp nơi trái tim trong sáng của Ken. Nhân Mĩ chợtnhớ ngày 1 - 6 năm trước. Kiên đã tổ chức một buổi lễ tại công viênDisney cho Ken. Nó không hoành tráng, không to lớn nhưng lại rất ấm áp.Nụ cười trên môi Ken khiến Nhân Mĩ hôm đó thực sự thấy Kiên là một ôngbố tốt không ai có thể thay thế
- Mẹ...
Ken hỏi đã lâu mà không thấy mẹ trả lời thì vội sốt sắng.
Nhân Mĩ vội vàng nắm chặt tay Ken hơn. Ráng chiều buông nhẹ lên hai mẹcon, bóng họ chảy dài trên đường. Nhân Mĩ cúi xuống Ken nói khẽ:
- Bố Kiên... một ngày nào đó bố Kiên sẽ trở về thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-fly/2254006/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.