- Muộn rồi, để tôi đưa em về nhà.
Cát Vũ nhìn đồng hồ và quay ra nói với Nhân Mĩ.
Nhân Mĩ cũng không nói gì. Nếu thời gian cho cô nốt ngày hôm nay để nhìn anh ấy thì tại sao cô lại không tận dụng nó cơ chứ? Chỉ nốt hôm nay nữa thôi.
Chiếc Bentley màu khói lẻ loi giữa không gian bao la của bãi gửi xe.Cũng như Cát Vũ lúc này, cô độc giữa một nỗi đau không thể nào nguôi. Có lẽ là nó sẽ đến suốt đời, sẽ không tìm được ai như cô được nữa.
Rồi chiếc xe lao vút đi.
- Mấy năm qua anh vẫn khoẻ chứ?
Nhân Mĩ cảm thấy không khí trong xe hơi ngột ngạt, tâm trạng cô cũng hơi rối bời và mất bình tĩnh. Cô cần phải kiếm chuyện để nói với anh ấy.
Cát Vũ đưa mắt liếc nhìn Nhân Mĩ một lúc rồi lại chuyên tâm vào con đường mịt mùng phía trước. Anh trả lời:
- Tôi đứng trước mặt em như thế này...Theo em thì có khoẻ không?
Nhân Mĩ giật mình vì bị anh ấy hỏi ngược lại. Anh ấy hỏi cô anh có khoẻkhông? Cô biết trả lời sao đây? Anh ấy có thể khoẻ mạnh nhưng có lẽ tinh thần đã bị thương tổn rất mạnh rồi. Nhân Mĩ cụp đôi mắt xuống. Đôi hàng mi cong rung động nhìn rất...lấp lánh. Nó khiến trái tim Cát Vũ rộnràng, y như những năm về trước, không hề thay đổi.
- Em cũng giống anh.
Nghe câu nói này, Cát Vũ đã thấy vui mừng đến nhường nào. Cô ấy vẫn cònyêu anh, nhưng sao quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-fly/2253999/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.