Sau khi chuông cửa vang, Du Dữu nhìn bên ngoài qua mắt mèo.
Cậu thấy mấy người mặc đồng phục nghiêm túc, nhìn giống nhân viên công tác.
Bọn họ đều đội mũ, ép vành mũ xuống không nhìn rõ mặt.
Du Dữu nghĩ ngay đến bọn trộm trong kịch bản, lui về sau một bước.
Nhưng trong kịch bản bọn họ là trộm, coi như bỗng nghĩ đến trong phòng không người nên muốn trộm thì cũng sẽ không ấn chuông cửa chứ?
Chẳng nhẽ muốn đoán thử trong nhà có người không? Còn cần phải đoán sao, shipper cũng từng đến rồi.
“Ai vậy?”
“Chào ngài, chúng tôi là người của tòa nhà. Hộ gia đình tầng dưới báo lại là sàn của nhà ngài bị rò nước. Chúng tôi đến kiểm tra.”
Du Dữu hiểu đây là tiến hóa rồi, định kết hợp với lừa đảo đề cướp. Họ đang muốn lừa cậu mở cửa.
Nếu như cậu phủ nhận nói không rỉ nước thì những người giả mạo này sẽ kiên trì vào kiểm tra.
Nhưng vấn đề là nếu cậu dễ lừa cũng không mở được cửa này.
Nếu như cậu không phủ nhận, đồng ý bồi thường thì cũng phải trả tiền, phải cãi nhau một lúc, rất phiền.
Nghĩ đến đó Du Dữu nhanh trí “Mấy người dựa vào đâu nói nhà tôi rò nước?”
“Thưa ngài, chúng tôi đã nói rồi. Là hộ gia đình tầng dưới báo, xin ngài trước tiên mở cửa để chúng tôi xác nhận tình huống.”
“Lừa đảo. Nhà tôi khất nợ tiền nước lâu lắm rồi, bị cắt nước rồi.”
“… Bị, cắt nước?”
“Tôi nghèo rớt á” Du Dữu chân thành nói, nói thê thảm như kêu cha gọi mẹ “Nghèo đến mức không học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-em-de-em-trach/154848/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.